Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

CHỢT HIỂU.

Năm 2011 sau khi điều trị tai biến mạch não ở viện 108 mình có viết CHẤM NƯỚC MẮT. Đây là chuyện mình chứng kiến khi điều trị tại đó, đến nay 02/2014 mình ghi lại chuyện này sau điều trị tăng huyết áp kịch phát tại viện C Thái nguyên.
Ngày 26/01/2014 cũng là 26 tết, huyết áp mình đột ngột tăng cao (250/130), sau khi sơ cứu tại nhà khoảng một tiếng, kiểm tra lại đo được 220/120 mình quyết định đi viện C để kiểm tra sớm tổn thương não bằng chụp cộng hưởng từ (MRI), viện C gần nhà nên sẽ sớm biết được mức tổn thương não để có quyết định.
Quá trình vào viện và làm các xét nghiệm máu, siêu âm, X quang mình không kể ra đây. Mình xin kể hai việc sau :
Vào viện mình mang nhầm thẻ Bảo hiểm y tế năm 2013 nên nói thế nào họ cũng yêu cầu hai việc : Phải có thẻ năm 2014 và phải có giấy chuyển điều trị, mặc dù họ đã xác thực được thẻ của mình trên máy tính. Thẻ thì mình hẹn hai tiếng sau có và bảo người nhà mình về lấy nhưng giấy chuyển điều trị thì cực khó vì khi đó là chiều 26 tết, y tế cơ quan mình chưa chắc đã đáp ứng, nếu có giấy thì hành trình giấy đó phải lưu chuyển như sau : Y tế cơ quan tới Bệnh viện Gang thép; tới viện Đa khoa trung ương thái nguyên; tới viện C thái nguyên; Trong khi viện C và nhà mình đều ở thị xã Sông công rất gần nhau và mình thì trong trạng thái cấp cứu. Khi kể chuyện này mình không hề bận tâm về hành trình khó thực hiện đó trong những ngày áp tết, vì viết và đọc thì có vẻ lâu, còn mình đã giải quyết rất nhanh gọn bằng thủ tục đơn giản hơn nhiều, thủ tục "đầu tiên". Nghĩ lại về chuyện này sau đó mình chợt nhớ chuyện tỉ phú Bill Gates sang thăm Việt nam  4/2007. Năm đó Bill Gates thăm nhiều nơi trong đó có trạm y tế một xã ở huyện Gia lâm. Khi thăm Trạm xá xã Ông đã phát biểu những lời có cánh nào đó mà người tháp tùng phải thốt lên : "Bill Gates rất ấn tượng với các trạm y tế xã của Việt Nam, cho rằng chưa nước nào có hệ thống y tế cơ sở tốt như vậy" (theo Tiến sĩ  Đỗ Sĩ Hiển). Nhưng sau đó, Ông có những mô tả rất thực chứng, rằng hệ thống ấy thừa, vì không thích ứng với điều trị, để rồi không tài trợ cho hệ thống này. Ông ấy thực sự là thiên tài trong mắt mình khi luận ra điều đó chỉ sau 2 giờ cưỡi ngựa xem hoa. Ông đã luận ra bằng chính kiến thức về tính liên hệ thích ứng của hệ thống ấy, tính liên hệ khả dụng của nó, hệ thống ấy đã quá thừa công suất với nhiệm vụ trước (tiêm chủng) và không thể thích ứng với nhiệm vụ sau (điều trị) dù là khiên cưỡng.
Để chụp được cộng hưởng từ (MRI) mình đã vài lần đề nghị bác sĩ điều trị song đều bị trì hoãn khất lần, mình phải gặp bác sĩ phụ trách ca trực để trình bày, bác sĩ phụ trách nói : Anh phải nộp tiền tạm ứng viện phí đã mới chụp được, vì chẩn đoán hình ảnh này tốn tiền. Mình đề nghị người nhà đến sẽ nộp? không được! Mình lại đề nghị Tôi không đi nộp được (phải nộp ở ngoài cổng viện, khoa Nội tim mạch lại ở trong cùng ) vậy xin gửi ở khoa số tiền gấp đôi (hai triệu)? cũng không được! Mình đề nghị gọi cho người quen ở viện bảo lãnh? cũng không được! Mình cứ gọi người quen và đưa điện thoại cho bác sĩ nghe. Nghe song bác sĩ nói, Anh không nói trước là Anh là .. của Anh ấy và cấp phiếu cho đi chụp ngay. Khi đến phòng chụp MRI, Em trai (Em mình mới đến thay con mình về lấy thẻ bảo hiểm y tế) mình mang giấy vào, một chị mặc blu xanh cất giọng tươi, vồn vã, sởi lởi đón, Chụp hả, chụp hả nộp tiền đi, nộp tiền đi! Cầm phiếu chụp, xem phiếu rất nhanh chị nói, Bảo hiểm à! Im lặng! tích tắc, tích tắc ... vài phút sau chị mới nói với người mặc blu trắng ngồi gần đó, Chụp bảo hiểm này! Người đó đứng dậy hướng dẫn mình sang phòng bên để chụp. Chợt nhớ : Cả xã hội đang bàn rất nhiều về tiền lót tay, phí bội trơn cho công chức, viên chức nhà nước để được hưởng những dịch vụ đương nhiên của người dân, lí do đưa ra là lương thấp. Bác sĩ lương thấp, Giáo viên lương thấp, Cảnh sát giao thông không có thưởng tết vv.... và vv, thật thương cảm. Về nhà mình xem kĩ lại bảng lương thì chợt hiểu : Chị Doan nói đúng, Ô Lê nin nói đúng "dân chủ vạn, triệu lần hơn" thật. Minh bạch hơn thật, công khai hơn thật, cái Nghị định số 204/2004/NĐ-CP ngày 14 tháng 12 năm 2004 về chế độ tiền lương đối với cán bộ, công chức, viên chức và lực lượng vũ trang và các nghị định sau đó sửa đổi bổ xung các điểm của nghị định này đều được công khai phổ biến đến mọi tầng lớp nhân dân, mọi người không đọc hiểu lại cứ thắc mắc. Ơ?... Nhưng ơ?... Ơ theo cơ chế lương này thì cán bộ càng cao càng kêu thu nhập thấp mới đúng chứ, lương mình (cũng ngang lương Bác sĩ, ngang lương Giáo viên có bằng đại học, thấp hơn nhiều lương sĩ quan CSGT) gần bằng 6/8 tức bằng 75% lương của Chủ tịch tỉnh (không kể phụ cấp), Chủ tịch tỉnh kêu mới đúng chứ sao lại là mình? Ông ấy làm việc vất vả không quản ngày đêm, quên con, không cả thời gian với vợ, toàn làm những việc to đao, lớn búa, chịu trách nhiệm về tất cả những gì xảy ra trong một tỉnh, hơn mình có 1/4 tiền lương thôi mà? Mình vừa làm vừa chơi, trốn việc để đỡ mắc khuyết điểm mà lương bằng 3/4 của Ô thì kêu gì? "Dân chủ vạn, triệu lần hơn" rồi? Đúng rồi?. Thằng bạn mình thủng thẳng : Thì đấy, ... Kỹ thuật viên Ô lót tay vài trăm, ... , Bác sĩ Ô bôi trơn tiền triệu... . Vậy chứ Dự án nhiều tỷ đồng, nhiều hecta đất, Quota nhiều tỷ lãi ...  Ai lót tay Ai, Ai bôi trơn Ai?
Chợt hiểu. Cũng là chấm nước mắt.
Xin thêm này : Ô blu trắng hướng dẫn mình nằm chụp, khóa vòng chụp, bật máy và đi sang phòng khác. Mình thở sâu, điều hòa, và chờ rất lâu, rất lâu, và  ... ngủ. Cũng đã chợt hiểu : bảo hiểm à?

1 nhận xét:

  1. cứ xem người thực việc thực thế này chẳng ai còn muốn tin vào( Lương y như từ mẫu) mà cũng quên mình hơi quê rồi, khẩu hiệu này có từ thời đất nước còn khó khăn, thời của BÁC,thời nay cái gì thì cũng phải( Đầu tiên) thế mới biết dân mình còn khổ dài dài

    Trả lờiXóa