Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

THÀNH THỰC CUỐI.

Nhân đang tin "bỏ" Hội đồng nhân dân cấp phường ở thành phố Hà Nội. Mình rất riêng tư trình bày một thực nghĩ này. Nên chăng không thành lập Ủy ban nhân dân cấp phường  và vẫn giữ Hội đồng nhân dân cấp phường trên cơ sở chỉnh sửa như sau :
- Đối với những nơi thưa dân ở các huyện thành lập phòng Hành chính tại khu vực để tiện giải quyết các thủ tục hành chính cấp quận, huyện và các quan hệ công tác khác. Phòng này có vài ba người vận hành như một cửa hành chính tối giản.
- Hội đồng nhân dân cấp khu vực (có thể trên địa bàn phường, xã cũ hoặc theo địa bàn mới) sẽ do dân tự quyết định; quyết định này dân tự hiệp thương và bao gồm : Địa bàn; phạm vi công việc (chức năng nhiệm vụ ấy mừ); số đại biểu và kinh phí đóng góp của mỗi HĐ. Hội đồng này một cách tổng quát là : Giải quyết các công việc của khu dân cư ngoài ra hỗ trợ hành chính cấp quận, huyện - có thể là an ninh trật tự; vệ sinh; các quy ước sinh hoạt cộng đồng.
Cách thức này có ưu điểm :
- Người dân tự tăng được nhận thức với trách nhiệm sống tại cộng đồng.
- Giảm biên chế nhà nước do vậy giảm chi ngân sách rất rõ ràng.
- Hỗ trợ được các thủ tục hành chính cho người dân ở những nơi đi lại chưa thuận tiện và tăng thêm được các việc dân tự làm, tự thu xếp trong cộng đồng.
Cách thức không có khuyết điểm nếu suy nghĩ rằng dân phải tự quyết việc của dân và không thể áp đặt ý chí khác lên các loại việc đó.
Thêm đây một viết trước của mình (13/8/2018) về đồng dạng suy nghĩ này.
Thành thực cuối.
Đã nhiều lần gay gắt về việc cộng điểm ưu tiên, tức là cộng thêm kiến thức ảo cho người được xác quyết là cần ưu tiên. Nay bất ngờ nhận thấy họ đang cắt, sửa; đắp, trát vào xã, huyện để đạt theo chuẩn của họ. Trích : "Theo ông Hùng, dựa vào tiêu chuẩn diện tích tự nhiên và quy mô dân số, số lượng đơn vị hành chính cấp huyện và cấp xã theo Nghị quyết 1211/2016 của UB Thường vụ QH, hiện nay có 259 huyện, 6.191 xã trong cả nước chưa đạt 50% tiêu chuẩn. Cụ thể số huyện chưa đủ chuẩn 259/713 đơn vị, chiếm 36,33%. Trong đó có 199 huyện (gồm 71 huyện miền núi, vùng cao; 120 huyện đồng bằng, trung du; 8 huyện hải đảo), 21 quận, 23 TP thuộc tỉnh và 16 thị xã. Số xã chưa đủ chuẩn có 6.191/11.162 đơn vị, chiếm 55,46%. Trong đó có 5.106 xã (gồm: 1.922 xã miền núi vùng cao; 3.173 xã đồng bằng, trung du; 11 xã hải đảo), 794 phường va 291 thị trấn." Từ : https://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/chinh-tri/259-huyen-6-191-xa-trong-ca-nuoc-co-the-bi-sap-nhap-462073.html
Hãy hình dung rằng sau 20 năm nữa do tỉ lệ sinh đẻ khác nhau, các xã, huyện đạt chuẩn dân số hiện nay lại lệch chuẩn "quy mô dân số". Khi đó VNN lại có bài như này và ông hung (bọ) lại rằng " ...".
Hãy hình dung rằng 50 năm nữa cháu con các ĐB hôm nay sẽ là ĐB một QH nào khi đó và họ ra nghị quyết rằng : Các xã, huyện phải đạt chuẩn cơ cấu tri thức theo tỉ lệ : Cao học x%; đại học y%; trung học z% và thế là cuộc cánh mạng long trời lở đất thiên di dân số về tri thức bắt đầu!!!.
Hãy hình dung rằng, có một cái QH nào đó ra nghị quyết : Mọi công dân phải có đủ tất cả các bộ phận của người và phải đạt chuẩn thể tích, diện tích, trọng lượng theo NQ này! Cuộc đại phẫu cắt, ghép các bộ phận thân thể của công dân bắt đầu!!!.
Con người hướng tới là vậy : Cộng tri thức ảo và cắt ghép các bộ phận cơ thể. Hoàn chỉnh một con người trong thể chế vì con người là vậy.
Đất nước; vùng miền; thôn xóm.
Nơi người dân viết thành văn lịch sử quốc gia.
Nơi ý chí dựa theo, nương vào, nhận ra để thành thiết chế.
Nay khuôn ra, chuẩn dân trong đó sàn nhau.
Hân hoan rằng huyện, xã.
Chuẩn quốc gia, chuẩn tự nhiên gầm trời này là thế!.
Hầu đồng tập thể trồi trên trí tuệ người.
Đồng ra chuẩn.
Đất nước dưới nhóm đồng.

Là tự sự thôi, chẳng cho ai, góp gì! Có chăng lần cuối!.

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019

PHÀ TRUNG HÀ 1972.



Đi chơi với các bạn bộ đội cũ QK317 sau 42 năm chân chia lẻ, trên phà Đại Tập rời Khoái Châu vượt sông Hồng để tới Làng Chuông, Thanh Oai. Chợt nhớ năm 1972, mình di chuyển Máy chỉ huy pháo cao xạ 100ly qua phà Trung Hà. Lúc đó khoảng hơn 5 giờ chiều, trời xẩm tối, xe đang chạy tốc độ vừa phải thì thấy một cô bộ đội chạy ra làm dấu dừng xe, phía gần đó là nhóm bộ đội nữ có vẻ đang ăn cơm. Do sợ thiếu ánh sáng khi xuống phà muộn vì kéo máy cồng kềnh nên lái xe không dừng lại. Vài phút sau khi sắp vào dốc phà thì bị một chiếc Zin57 ép đầu quyết liệt bắt dừng xe, từ trên xe bước xuống một cô bộ đội cầm ak47 giơ súng lên cao bắn một phát chỉ thiên rồi xông thẳng đến ca bin xe mình giật cửa xe quát tháo rất to và thô bằng giọng Thanh Hóa, cô ta còn bước chân lên bậc xe túm áo lôi lái xe mình xuống đất và ... nhảy lên cho anh chàng một tát. Hai thằng mình trên xe rất lo cho cô gái, vì lái xe mình cao to, rất nóng tính, dễ đánh người nên cũng xuống vòng qua đầu xe để can thiệp, không ngờ thấy lái xe mình chắp tay vái và van xin rối rít. Bọn mình đứng lại không tới gần nữa để hai người tự giải quyết, rồi cũng lên xe xuống phà. Đêm đó giao máy muộn cho đơn vị sửa chữa nên chẳng hỏi han chi chuyện xẩm tối. Sáng hôm sau, lái xe kiểm tra xe và kể lại cho bọn mình rõ. Cô gái chặn xe là để bọn mình chạy thật chậm tránh vương bụi vào mâm cơm của cả tiểu đội; cô gái là trung đội trưởng lái xe của trung đội vận tải tổng cục hậu cần. Bọn mình hỏi, tưởng mày đánh chết nó cơ! Nó nhỏ con mà hung hăng xách súng tao thấy ngồ ngộ, đã định giật súng cho vài tát nhưng thấy mặt nó xinh quá nên giả vờ sợ sệt cho vui, vả lại tao cũng có lỗi rắc bụi vào cơm của chúng nó. Thật tội, có bữa cơm nóng lại bị bụi chịu sao nổi, nghĩ mà thương!!!. Đêm hôm sau, bọn mình gặp họ ở khu kho, hỏi ra mới biết, họ đến bến trước nhưng phải ưu tiên phà cho thiết bị bọn mình, nên dừng ở kho tạm trước bến, nấu cơm ăn sớm để xuống phà đêm. Đó là một chuyến phà đáng nhớ, và cũng đáng nhớ chuyện tình của cô, cậu mà như bọn mình thường đùa "Có bữa cơm nóng mà bị bụi chịu sao nổi, nghĩ mà thương!!!. chàng phủ cho khỏi bụi thì không còn thấy chỗ chi, kêu la ai thấu". Sau này các chuyến phà mình qua chắc là vào những năm 85, 86 ở miền Tây cho đến nay lại qua phà cùng bạn, tiếc phà cũ không có ảnh như phà này tuần rồi.

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

NƯỚC SÔNG ĐUỐNG - THÉP HAI CÔNG TY.

Đang nghe :
Nước Sạch Sông Đuống đầu tư 5.000 tỷ đồng có gíá bán "nước" 10.246đ/m3 và lộ trình tăng giá tối đa 7%/năm.
Đã biết :
Gang Thép thái nguyên làm nhà máy cán trong hàng rào mặt bằng ct, có sẵn điện, nước, đường giao thông liền kề, mặt bằng phẳng chắc cho công trình công nghiệp. Giá thành 450 tỷ đồng, sau một năm sản xuất (hết thời gian bảo hành) dây chuyền tự động băm thép ra thành thép phế; thuê chuyên gia Ý sang 5.000usd/ngày, ăn ở Hà Nội, hàng ngày đi lên Thái Nguyên, tắc đường cũng tính giờ làm việc; động cơ hỏng mua mới từ Ý, vận chuyển qua đường hàng không về Gang Thép lắp đặt; khoảng gần hai tháng mới hiệu chỉnh xong dây chuyền để sx phình phường.
Thép Pomihoa, mua Nông trường Dứa, san lấp mặt bằng, xây dựng đường bộ, sắt, điện, nước. Làm nhà máy cùng công xuất như GTTN giá thành 250 tỷ đồng. Trong một năm vận hành có bảo hành đã chuẩn bị đủ phôi để chạy 8760 giờ (để cho đủ phôi đã vận động bạn bè bỏ tiền mua phôi cán hộ thép không tính khấu hao và vài chi phí phụ). Bên Ý dự phòng sẵn động cơ, thiết bị hay hỏng, chuẩn bị kíp chuyên gia lành nghề để sửa chữa kịp thời, tránh kéo dài thời gian sửa chữa để không bị phạt hợp đồng. Sau một năm sản xuất ông Hoa đã khấu hao được hàng chục phần trăm vốn xây dựng.
Hai việc đã biết cách nay 15 năm trời rùi đó. Nhưng nói gì ba cái chuyện trên! Nói rằng Chung con cút đi! Chính quyền HN nên giải thể. Thế cho ngay!.

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2019

CHỈ CẦN BỎ ĐỘC QUYỀN.

Suy cho cùng chỉ cần chống các loại độc quyền là có nhân dân, có xã hội dân sự phát triển; chỉ cần chống các loại ý chí của cá nhân, nhóm người là có ý chí của toàn dân. Các độc quyền trong chính trị; trong kinh tế, trong xã hội được đặt ra rìa, chui vào sọt rác thì xã hội đã tự lựa để phát triển.
Giá bán nước Đuống là dụ : Tính lãi vay vốn đến 2.000đ/m3 (~ 20% giá bán), tính 5% lãi định mức. Tính sẵn tất cả, chả cần cạnh tranh với ai, bố mày tính tất cho rồi, ngồi mà xơi nha!. Mà này, với cách tính sẵn vậy, không cần kiểm sát sản xuất chi cho mệt, cứ hút vào, cho chút clo rồi bơm ra nghe, có thằng bao tiêu rồi. Như giá BOT giao thông ấy nhỉ!. Quốc gia đáng sống làm kinh tế là đây; "đáng sống" là đây chứ đâu?. Tiên sư bố các loại độc quyền!.

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2019

HỌC ÔNG CỤ.

Một quốc hội, một chính phủ không biểu thị lòng trắc ẩn với gần bốn chục đồng bào mình chết thê thảm trên đường tìm kiếm việc làm nuôi sống bản thân và gia đình; chết vì thực hiện quyền làm người hiển nhiên là quyền mưu sinh thì dân không cần nữa; chưa nói lại đổ hết những cái chết đó cho nhóm tội phạm buôn người; chưa nói không bàn đến biện pháp giúp đỡ đồng bào mình mưu sinh thuận lợi.
Chào nhé! Thế!.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

NGHỊ THUI - KHÔNG QUYẾT.

Giặc đến nhà không nghị, không quyết; nghị chuyện làm thêm giờ rớt nước mắt cá không đẹp và dẫn Mark đấu tranh gần 200 năm trước. Cả nước đều : Hạnh phúc là được đi làm thuê rồi xin được làm thêm, sau khi đã làm chủ trong các nhà máy, xí nghiệp của TA 60 năm thêm lẻ; quốc sách là xuất khẩu lao động sang làm chủ nước ngoài; tỉnh tăng GDP đích thị là tỉnh có thằng "giãy chết" đặt nhà máy cho người "tả tinh" làm "chủ nhà máy" của HỌ hoặc có nhiều công dân xuất khẩu làm chủ nhà máy trên đất HỌ; người xuất khẩu làm thuê hai nhiệm kỳ là người giàu trong xã, trong huyện, ba nhiệm kỳ thì thôi rồi đỉnh. Những công chức, viên chức, người làm công trong DN cổ phần có vốn nhà nước chi phối, đã đóng bảo hiểm đủ năm theo quy định đều đua nhau nghỉ hưu hoặc nghỉ chờ đủ tuổi hưu để làm thuê cho DN tư nhân, liên doanh, nước ngoài; nghề y hiện đang diễn ra mạnh mẽ nhất, vài năm tới chắc nghề ăn sư ở phạm.
Chuyện thằng cháu : Tốt nghiệp ĐH kỹ thuật tốp đầu, đi làm trong nước, biết tiếng Anh, biết lấy vợ sinh con hết 8 năm cuộc đời đủ sống. Quyết định nghỉ việc học tiếng Nhật, cả nhà mắng chửi, vợ dỗi hờn. Làm thuê Nhật; năm nhất gửi về 100; năm hai gửi về 150; năm ba gửi về 200 triệu; năm tư không gửi về nữa vì vợ con đã sang Nhật ăn nhờ, ở đậu xứ người bằng vào lương của cháu; hẹn vài năm cho cả vợ con về thăm nội ngoại.
Chuyện cả làng tỷ phú, đồng loạt xây nhà sang, làm đường nông thôn (không mới) rộng rãi, thảm nhựa; bố quần short chơi quả tròn lông; vợ váy ngắn nở hoa vào ra son môi sửa móng. Hỏi : Từ đâu! Rằng : Cả làng anh em chú cháu lôi kéo nhau sang Nhật làm thuê hàng chục năm nay, nhà ít một, nhà nhiều thì hai, ba đứa, xây nhà dễ ợt thế. Hỏi bền vững không! Kề cà : Nhật đang thiếu lao động, càng quen việc, biết tiếng, chăm chỉ, chịu khó Nó càng mời làm tiếp; Hiện các cháu có bằng đại học, thạo tiếng người "lùn" đang có ý định nhập cư vì họ cho phép.
Chuyện. Hai vợ chồng cháu sống ở thủ đô gió ngàn để con 9 tháng nhờ ông bà trông, trốn chui trốn nhủi, đi xe đêm ngày qua Tàu làm thuê; tết về hỏi cháu : Để dành bao nhiêu! Được khoảng 180 triệu/năm; ở nhà chăm sóc, hái chè bán, giấu cất thật khéo được 20 triệu không! Thế định đi bao lâu! Ít là 5, 6 năm về làm cái nhà nhỏ và lấy vốn làm ăn; nhiều thì chưa biết, không ốm đau gì hoặc thu nhập vẫn tốt thì làm mãi.
Chuyện. Nghị nhân tài luôn cho đỡ tốn một stt, một mảnh tam giác của FB nữa. Thằng cháu có doanh nghiệp đợt rồi nhờ ông tìm nhiều chục thằng lùn cho sản xuất. Hỏi sao kỳ vậy; thì cháu vừa trúng thầu vét cống rãnh cho thành phố mà!!!. Thời gian sau, lại tìm cho cháu những thằng cao gầy; lần này làm chi; cháu biên chế nó vào đội hái sấu, trám. Ông bạn mở bệnh viện tư nhờ tìm hộ thằng để làm giám đốc nhưng cần người quản lý xây dựng giỏi, lần này khôn hơn không hỏi vì biết bệnh viện nó đang xây dựng; dự sẵn nó sẽ nhờ, đang tìm cho nó thằng giỏi dụ dỗ, gặt hái chất xám. Giỡn vậy mà trúng nha, cháu bồi dưỡng ông bộn, thằng bạn xì tiền : Ông tìm đúng nhân tài; Mày biết tao dùng nhân tài theo thứ tự à. Nhân tài, ờ ha Tài dụng nhân = Tài dùng người đúng cỡ việc. Ờ ha nghị thế.
Chuyện. Không nghị luật Biểu tình chỉ nghị dài Làm thêm giờ và Chọn nhân tài thế.
Chuyện. Có mà nghị không hết, quyết càng không!.
Nghị thui (thêm dấu sắc) có mùi thế; không quyết chi mô!.

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

QUY CHUẨN - TIÊU CHUẨN


Quy chuẩn! Tiêu chuẩn.
 Chuyện nước sạch Sông Đà đang ran ran ở Hà Nội. Vụ việc chứng tỏ rằng Nước đã không được kiểm sát ở cả đầu vào và đầu ra, không hề phân tích mẫu nước vào để xác định quy trình sản xuất phù hợp thành nước sạch; không hề phân tích đầu ra để quyết định bán đến người tiêu dùng; chỉ đơn giản Hút vào thêm Clo và Bơm ra. Chắc chắn rằng Công ty có đầy các loại quy trình sản xuất, quy chuẩn tiêu chuẩn kỹ thuật nghiêm ngặt để đảm bảo nước sạch cho nhân dân thủ đô với " giá tiêu chuẩn". Quy chuẩn! Tiêu chuẩn thế.
 Chuyện. Các nay vài năm do cắt cây, ngọn cây đổ quệt qua đường dây 500kv làm mất điện toàn bộ miền nam. Câu hỏi của mình lúc đó là : Quy trình, tiêu chuẩn kỹ thuật nào đã cắt toàn bộ mạng miền nam với sự cố thoáng qua như vậy. Quy chuẩn! Tiêu chuẩn thế.
Chuyện. Bao trùm cả nước, cho mọi người mọi việc, cho an ninh quốc phòng quốc gia; chuyện chỉ đứng sau tên nước, quốc kỳ, quốc ca là : Múi giờ quốc gia. Mình vô tình chuyển kênh cho con khi hết phim Minh Lan truyện trên VTC1 lúc 06h.00', phát hiện ra đồng hồ hiện số và đồng hồ hiện mặt cổ điển trên màn hình khi chiến sĩ danh dự mở cờ lệch nhau nhiều giây. Hôm sau xem lại và khẳng định đúng. Hôm sau nữa nghe cùng lúc tút tút trên "Đây là đài phát thanh tiếng nói Việt Nam" và nhìn vào màn hình của VTC1 thế! Quốc gia có ba múi giờ quốc gia cách biệt. Quy chuẩn! Tiêu chuẩn thế.
 Chuyện. Quy chuẩn Tiêu chuẩn cos 00.00 để thoát nước khu vực mọi người quá rõ khi ô tô, xe máy "bơi" trên phố rồi. Chuyện quy chuẩn tiêu chuẩn thuộc loại nhỏ nhất trong quốc gia đã được giám đốc xí nghiệp mình phát biểu đanh thép từ những năm 90 như này : Năm nay kiên quyết, triệt để không xét bất cứ trường hợp nào nâng lương trước niên hạn, trừ đồng chí X(thằng giám đốc nào chả thế). Quy chuẩn Tiêu chuẩn thế.
Chuyện. Trong tít báo này : Đại biểu Quốc hội “dính” kỷ luật, sao lại cho thôi nhiệm vụ vì lý do… sức khoẻ?. Là chuyện Quy chuẩn Tiêu chuẩn của cơ quan quyền lực cao nhất nước với việc áp dụng quy chuẩn tiêu chuẩn cho một việc cỏn con là Kỷ luật đại biểu vi phạm công tác (đuổi cổ nó đi). Quy chuẩn! Tiêu chuẩn thế.
https://dantri.com.vn/xa-hoi/dai-bieu-quoc-hoi-dinh-ky-luat-sao-lai-cho-thoi-nhiem-vu-vi-ly-do-suc-khoe-20191018164421304.htm?fbclid=IwAR39yqi2V7uOHobe3hzI4QXVUJz7ROCvPXJzXa2LglOqas_I6fGAF_LjiQA
Lập ra Quy trình Tiêu chuẩn quy hoạch cán bộ cấp cao làm gì hả đất; thế giới này có mỗi một điều không bao giờ biết trước, đó là con người sẽ nghĩ, làm gì trong tương lai, thậm chí ngay trong ngày mai!. Lập ra Quy trình Sản xuất nước mắm truyền thống hộ cho người dân làm gì hỡi trời, người dân làm gì để cho ra nước mắm truyền thống là ở mỗi người mà! Chính vì mỗi người nên nước mắm ở mỗi nơi sản xuất có mùi, vị riêng, rất riêng trong cái tên chung Nước mắm truyền thống, trong cái quy trình chung bất biến Ướp muối mặn!. Quy chuẩn Tiêu chuẩn thế.
 Mình dư biết rằng ở ta có tất cả các Quy chuẩn Tiêu chuẩn các quốc gia tiên tiến có, hơn hẳn họ ở các Quy chuẩn Tiêu chuẩn "vì dân" mà Quy trình Sản xuất nước mắm truyền thống là một dụ. Chúng ta đều dư biết rằng xã hội ta "Dân chủ triệu lần hơn xã hội tư bản" chỉ là do đã thông qua các quy chuẩn tiêu chuẩn "dân chủ" vạn lần hơn mà. Quy chuẩn Tiêu chuẩn thế.
Chuyện. Quốc Hội mình đang họp, tất nhiên là để ra Quy chuẩn Tiêu chuẩn cho toàn xã hội rồi.
Quay lại Nước Sạch sông Đà. Mình thật này! Cả mạng báo chính thống mình đang chưa bàn đúng chuẩn về Quy chuẩn Tiêu chuẩn, trừ vài FB. Chuẩn duy nhất của một sản phẩm thương mại là chuẩn của nhà sản xuất ra sản phẩm đó; vậy thôi. Diễn giải tí dài : Nếu môi trường nước đầu vào có Asen, nhà sản xuất phải khử Asen; có dầu ắt phải khử dầu!. Nếu môi trường xung quanh khu dân cư dùng nước sạch không có nước, nhà sản xuất khoan sâu; kéo Băng Nam cực; làm hóa hơi Sương; Làm bất cứ cái gì để có nước sạch bán (không bàn giá ở đây) là việc của nhà sản xuất; không phải việc người mua!. Nếu người mua và nhà nước có bàn thêm về môi trường cũng là bàn góp, bàn giúp, bàn cùng làm để giảm giá mà thôi. Quy chuẩn tiêu chuẩn ở trường hợp này : Đền bù cho người tiêu dùng; truy tố tội hình sự nhà sản xuất! Nói vậy để vuông; Bàn thêm, việc truy tố vụ đổ dầu thải ra môi trường phía nguồn của nhà máy nước là hiển nhiên/đương nhiên với mọi vụ đổ dầu như vậy trong quốc gia này, không có gì để/phải bàn; Bàn vậy để tròn.
 Quy trình Tiêu chuẩn xứ ta/Vẽ cánh rừng rậm vào ra không tường/Một hướng Kinh tế chỉ đường/Mổ moi nhà nước nghiền xương tiêu dùng.
Hỡi trời, hỡi đất!. Chuẩn thế! Tạm biệt Chuẩn.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

THƠ.

THƠ.
Xum xuê, xúm xít trên cành
Trái chín trước rụng.
Còn lại cúi đầu đồng thanh
Thật buồn!.
@
Lần lượt thế!
Trái cuối nhìn quanh thật chậm
rơi cùng tiếng than đến khẽ.
Thật ... buồn!.
@
Mùa mới âm thầm nẩy nụ.
@
Người tiếp nối không ngừng.
Luôn như đầu tiên
chẳng bao giờ cuối.
Đến chín đều được đồng thanh.
Vĩnh biệt!
@
Không cùng nở!.
Chỉ là sau trước.
Mỗi đời một mùa hoa.
Tự tựu thành ta.

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2019

NĂM MƯƠI NĂM LÀ BẠN.

Hai ngày nữa mình gặp nhau, có bạn đi từ hôm nay.
Tặng nhé! Lớp A; Cấp 3 Gang Thép Thái Nguyên 1969-1972
NĂM MƯƠI NĂM LÀ BẠN.
(50 năm tuổi bạn).

Gần bẩy chục.
Nhìn nhau tóc bạc.
Phảng phất
Ánh mắt hình như!
Nụ cười ngờ ngợ!
Tay gầy giật giật
Ngỏn ngoẻn mặt cười
Xí xóa, xí xóa.
Rang ngô chuyện không đầu
Giòn giã rằng xưa.
Xiết chặt, xiết chặt.
Tạm biệt, tạm biệt.
Ra về chông chênh.
Ừa!
Mình nghĩ về bạn khác!
Gặp nhau là thế a!.
Ừ nhỉ!.
@
Đêm trằn trọc.
Tua đoạn cấp ba.
Lớp tám cùng nhau, thành bạn.
Chưa hết mười, ghi lưu niệm,
Lưu luyến rất là lưu luyến !
Lưu luyến hệt nhau!.
Cảm thấy lâng lâng,
Bối rối vụng về trước ấy!
Xa, ớ ra thinh thích!.
Lần đầu biết nhớ
Nhớ chơi vơi!
Vô lo chàng Bộ đội,
Bụng réo bạn Sinh viên.
Sống chết! Học hành.
Bấp bênh! Vời vợi!
Vơi rơi, vơi rơi dần.
Hồi ấy thành xưa!.
Hồi ấy đang nay!
Chỗ bên nhau ngỡ rêu xanh
Thoáng người ngồi đó, Cháu thành bóng Ai!.
@
Năm mươi năm bạn, ừ rồi!
Vài mươi năm nữa tới hồi thăm nhau.
Một năm mươi đã tình đầu!
Năm mươi sau để dài lâu bạn già.

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2019

HỌC LÀ KHAI TRÍ.

Chuyện Hồ Ngọc Đại với sách Giáo dục gì đó đang bàn nhiều. Mình Tí Dài lê thê và Tí Tự nhiên thế này.
Tí Dài lê thê : Bộ Dục đúng khi soi sách Giáo dục đó trong Thông Tư; Nghị Định; Luật lá và kết luận rằng không đạt chuẩn để làm Giáo trình dạy học trong toàn cõi Việt. Bộ Dục đúng khi bắt buộc mọi người học trong mọi trường học (kể cả tư nhân; riêng tư nhân - Bố dạy con chẳng hạn) phải học theo giáo trình chuẩn do Bộ ban hành. Tí Tự nhiên : Học là khai trí.
Lăng nhăng cho rõ nghĩa. Nếu Công dân nào cần có chứng nhận đạt chuẩn trình độ của bộ Dục thì phải học theo giáo trình và dự các kỳ thi của bộ Dục để được công nhận (Tiểu; Trung phổ; Trung chuyên; Đại; Sĩ Thạc; Sĩ Tiến học chi đó)! Rõ như ban ngày xứ Việt. Nếu xin vào hệ học của bộ Dục để học lên cao tiếp thì chứng chỉ là bắt buộc ròi, kêu chi!. Việc học trên toàn cõi Việt này đều do bộ Dục quản tất tần tật mà, Nhà nước bảo thế, Đảng nói vậy mà! Ban ngày xứ Việt đấy thôi. Nếu xin làm việc tại cơ quan thuộc nhà nước ư! Có chứng chỉ nhé, cũng ban ngày đấy!!!. Nếu Công dân nào không cần chứng nhận đó thì tự học/khai trí tự do chớ chi! Rõ như ban ngày trái đất này nhỉ.
Bình luận. Có Giáo trình bắt buộc tức là bắt buộc phải học theo một nội dung, một phương pháp của một ý chí, dẫu ý chí đó là của một bộ dục nào đó; của một nhà nước nào đó; của một đảng nào đó; Cái ý chí bắt học theo nội dung chuẩn của một người hay nhóm người cũng là của một thời đoạn lịch sử mà thôi!!!. Không có Giáo trình bắt buộc (chỉ có các test bắt buộc được cập nhật theo từng thời đoạn lịch sử) là cách của loài người mãi mãi!.
Dẫn dụ. Bill Gates chưa tốt nghiệp đại học, chưa đạt chuẩn dục đại học nào nên chưa thể vào làm việc trong bất kỳ chỗ nào thuộc nhà nước Việt là đương nhiên! Ông được cả tỉ người ngưỡng mộ và học theo tri thức của ông! Cũng đương nhiên thôi!. Bà gì đó (tra Google thì rõ) chưa đạt một chuẩn giáo dục nào kể cả trung học phổ hay chuyên, đang được nhiều trường, viện đại học trên thế giới mời giảng với thù lao rất cao, được các giáo sư và sinh viên trân trọng gọi Giáo Sư (gọi không sai vì Bà được vinh danh là Giáo Sư danh dự của nhiều viện, trường đại học danh tiếng); Bà chỉ là đã vào rừng châu Phi từ năm 16 tuổi và sống gần/cùng tinh tinh để tìm hiểu về chúng, học cùng chúng đến nay (Bà gần 70 tuổi) mà thôi. Dụ nhiều lắm.
Quay về Hồ Ngọc Đại. Sách của Ông được công nhận, được dùng như thế nào đã ở ngoài Ông; đã như Ông nói cách nay vài chục năm "mỗi thế hệ có cái vinh nhục của nó". Nói nôm như mình nay : Rau muống mình trồng có lúc mình không muốn ăn, con mình có ăn không là ở nó không ở mình (Ở NGOÀI MÌNH) mà. Viết này khi đồng thời nghe Thiên Thai và Trương Chi của Văn Cao. Viết này! Mình kêu thơm rõ rồi, người bấm thích/không thích hay kêu thối chi đó với mình thì đều là Bạn mà. Thật! Tí thế. Mình chỉ viết HỌC LÀ KHAI TRÍ.

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

THẦY CÔ TRONG TRÍ.

U70 với Thầy Cô trong trí.
Người Thầy thứ hai, Bố mình. Đi học lớp 1 được vài tháng thì bị Viêm thận nhiễm mỡ (bệnh phù), phải nghỉ học điều trị 3 năm không khỏi (bệnh không điều trị khỏi hẳn được). Khi không ở bệnh viện, ở nhà Bố dạy tập đọc và toán. Đến khi bệnh đã đỡ, không phải đi viện liên tục nữa, xin vào lớp ba, học ở trường gần sân vận động và sân khấu ngoài trời Gang thép những năm 60, tức khu bộ đội phòng không bây giờ. Học toán, Cô giáo ra bài nào cũng giải ngon ơ, Cô hỏi: Sao giỏi vậy! Bố em còn dạy nhân số có hai chữ số cơ! Tập đọc, cô gọi đứng dậy đọc bài Vừ A Dính, đọc trôi chảy như cán bộ ngày nay nói với dân, cô hỏi: Đại ý bài đọc. Đại ý là gì, Bố em chưa dạy!. Điều này ám suốt cuộc đời. Làm toán thì dứt khoát một cộng một bằng hai, đọc và hiểu cực nhanh nhưng Đại ý đảng quang vinh và nhân dân anh hùng thì không xoen xoét được.
Thầy chủ nhiệm lớp bẩy tên Đề dạy toán. Cả năm học mình đi điều trị khoảng vài tháng (nhiều đợt) nên không được thi tốt nghiệp. Thầy đấu tranh với trường rất hăng, rồi còn đề nghị họp ban Giám hiệu một buổi riêng để được trình bày. Mình được thi! Thầy nói: May mà mày không ốm trong đợt thi học sinh giỏi cấp tỉnh và được giải cao đấy! Nhớ!. Thầy cao, gầy, hiền, giảng kỹ nhưng không bao giờ mở rộng bài giảng, nhớ thế về Thầy trong suốt vài chục năm, khoảng hai chục năm gần đây có vài dịp thăm Thầy và gia đình tại Nhã Lộng, Phú Bình, Thái Nguyên. Trí nhớ đại lược : Thầy! Ông giáo làng đã đi xa.
Cô Khảm dạy toán lớp 9, người nhỏ, nói nhanh, giảng rõ, khúc triết, có mở rộng bài học, vẽ tay hai vòng tròn rõ tròn, ít để ý đến học sinh, lớp mất trật tự quá thì ngừng giảng nhìn thẳng xuống lớp, cả lớp im lặng lại giảng, vào ra lớp đúng giờ, ít biểu hiện tình cảm. Cô học khóa 1 ĐH sư phạm Vinh (vì tò mò nên đã hỏi rõ lúc đang học). Mình hầu như không trốn giờ của Cô vì thích "nghe", vì Cô " lạnh", vì Cô "nghiêm" - chắc cả ba vì. Hồi học nghe tin chồng cô tự tử vì bị kỷ luật, sau này làm ở Gang thép Thái Nguyên rõ hơn chuyện ông phó phòng Thí nghiệm GT chết hận vì giỏi, giỏi làm, giỏi tranh luận; càng hiểu Cô hơn. Mình đi bộ đội, thầy cô giáo duy nhất mình có viết thư thăm hỏi là Cô, hiện Cô đang sống ở Hà Nội.
Cô Hảo (Hoàn) chủ nhiệm lớp 9, dạy Văn. Cô chỉ nói trong sách, nói nhiều, kỹ nhưng học sinh nghe ít. Cô trắng, tròn, thấp, dáng phúc hậu. Mình trốn nhiều nhất ở môn này nhưng không trốn cả tiết học (chắc vì cô là GV chủ nhiệm nên sợ bị kỷ luật), thường vào tiết học mình ngồi thẳng, nghiêm cho Cô dễ thấy, sau khoảng năm bẩy phút thụt đầu xuống và cúi thấp ra ngoài, sắp cuối tiết lại vào. Khi đó học trong nhà doanh trại bộ đội phòng không cũ, mỗi nhà có ba phòng rất rộng, mỗi lớp học trong một phòng, các nhà đều không có cánh cửa chính và cửa sổ (để báo động chiến đấu bộ đội dễ vận động ra trận địa), mình thì rất dễ lủi. Đầu kỳ 2, Cô bảo : Em ít trốn giờ đi, làm bài tập làm văn cho kỹ nhé để còn vào Đoàn, lớp vào Đoàn gần hết rồi. Nghe cô, ít trốn giờ hơn, làm văn kỹ hơn, không viết vội, nộp vội để chơi như mọi khi. Đâu như được vài điểm 6, 7 gì đó, trước khi hết năm học một tháng là Đoàn viên Đoàn thanh niên hồi năm 1971 (thực sự quên tên Đoàn khi đó và chẳng nhờ Google làm gì bây giờ). Cô sau này có là đại biểu Quốc Hội! Cũng phải, Cô thương học sinh nhưng cũng biết tự thương mà. Cô hiện ở Hà Nội.
Thầy Vinh dạy toán lớp 10. Thầy thấp, hơi già và khắc khổ, giảng hay, cuốn hút, cho bài tập về nhà ít nhưng rất nghiêm khi kiểm tra. Mở đầu mỗi buổi học toán, Thầy yêu cầu hai, ba học sinh mang vở làm bài ở nhà lên kiểm tra. Hôm đó có mình và hai bạn khác không làm bài tập, Thầy bắt mình làm bài trên bảng, mình làm tốt. Cuối giờ như mọi khi, những người chưa làm bài tập phải về phòng tập thể của Thầy để ghi lại bài vào vở bài làm, mình ghi xong đưa Thầy xem để về nhà theo thông lệ, Thầy không cho về ngay mà "bắt" mình giảng giải thêm cho hai bạn hiểu và giúp bạn ghi bài cho đúng, ấm ức lắm vì trưa, đói nhưng vẫn phải nghe Thầy. Khi cả ba xong, Thầy bưng lên mâm cơm mời học sinh cùng ăn, mình ngớ người vì cơm xới ra bát là cơm trắng! Cơm trắng đó!!!. Mình xơi hai bát và chẳng nhớ rõ thức ăn là canh rau gì, nhưng chắc chắn có lạc rang muối. Hai bát cơm trắng năm 1972 vẫn hiển hiện đến giờ và ầng ậc hai mắt khi nghĩ đến! Thầy sẽ đói bao bữa?!. Mặc dù đến hôm nay chưa biết Thầy ở đâu! Còn, mất. Thưa Thầy! Em theo thuyết hữu duyên, tất duyên tất gặp thầy nhỉ! Có hỏi nhiều người về Thầy nhưng không tìm ráo riết; Thầy!.
Còn vài Thầy, Cô khác nữa! Chẳng ít, cũng không nhiều. Nhưng đã "phần mười trống canh", rồi! Tạm khoanh lại.
Người Thầy đầu tiên là Mẹ, Mẹ dậy nhiều môn và giờ dạy là cả đời mình. Mẹ và Bố, thầy đầu tiên và thứ hai đều đã mất nhiều năm rồi. Nhang hôm nay có thể chưa thơm; Con có thể chưa ngoan, càng chưa giỏi nhưng đủ tình tri ân Bố, Mẹ.
Hồi ức này Cô giáo đang nay cho điểm gì! Hỡi Cô!.
Điểm Thật! Thật tình!.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019

CÙNG NGHỊ.

Nghị à : VN nằm cứng dưới chân TQ nên lúc nào cũng lo bị dẫm chỉ là dẫm chặt hay lỏng. VN nằm xa HK nửa vòng trái đất, từ năm 1975 vắng bóng HK, nay bóng lớn lại trùm biển Đông, lại thấy mình ngọ nguậy được toàn thân, đi lại được giữa hai chân kẻ lớn, cái đầu nghiêng ngó và ăn nói ngỏn ngoẻn vừa đủ rộng khổ người. Khoảng rộng này chắc sẽ lâu dù hai kẻ lớn có vẻ đã bàn đến cùng tiến về thương mại, cùng Win - Win, cùng Hảo lớ - Very good với nhau. Dẫu sao thời nghiêng hẳn về mỗi thằng như VNCH và VNDCCH bắn giết nhau đã không còn, thời chỉ nằm chết cứng dưới chân một thằng như vài chục năm vừa qua cũng sẽ hết vì cái bóng chắc hiện diện lâu dài theo tư duy mới mà không có máu chảy, cũng không thể bóng bỏ đi vì thằng còn lại quá mất dạy. Cái thế nước mong mỏi cần có bóng của thằng nớ vì về địa lý không thể xa được chân thằng ni, tự do cũng trong khuôn khổ đó, lớn lên thế nào, ra sao thì tùy vào cách vận động giữa bóng và phạm vi chân, giữa cách tránh chân và núp bóng. Thằng to, thằng nhỏ và ngay cả mình thì cũng không có đồng minh vĩnh cửu và kẻ thù vĩnh viễn, nhưng thế nước là vậy đang vậy mà sẽ vậy lâu, lâu lắm á, nên nhận chân ra rằng : Cùng vì lợi ích vĩnh cửu và vĩnh viễn cho quốc gia nhưng thằng gần khốn nạn hơn thằng xa, thằng xa văn minh hơn thằng gần; chưa thằng nào giàu lên và văn minh được bởi thằng gần, nhiều thằng văn minh và giàu có là nhờ thằng xa.. Ờ há! Mình á, chỉ chuyển động lớn khi hai thằng động, loanh quanh khéo khi hai thằng tĩnh. Hầy za!. Ới nghị : Nguyễn Sỹ Cương; Phùng Xuân Nhạ; Nguyễn Văn Thể và những nghị khác. Thế nhé nghị à. Ối a.

NAM MÔ.

Những gì đâu, chiếc lá thu Không dưng rơi giữa tiếng ru ngóng chờ! Nghiêng trăng, gió níu, mây hờ Thinh không lẫn tiếng nam mô thật buồn.

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2019

RỘ NHỈ.

Lại rộ lên chuyện chống Tàu, lần này thì từ hệ thống truyền thông. Trung xâm lược đê hèn và bẩn thỉu; Trung phản bạn và gian tham. Mình tài giỏi và vị tha, Mình hòa hiếu và tiến bộ. Theo mình cả lúc im và lúc rộ đều ngang nhau, đều hèn, bẩn. Mình vẫn kiên định theo bài viết từ 03/7/2014 tại Blog rằng :
Link : https://biengioinamtqsc.blogspot.com/2014/07/uu-the.html
Chép :

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014.

Xin thưa ngay thế này. Thời sự của đất nước những ngày này là bàn về quan hệ với Trung quốc, trong quá trình bàn không khỏi có so sánh các mặt về được, mất, hơn, kém vv. Mọi sự có thể so sánh được, trên báo chí các loại đã đưa ra quá nhiều và đều có lý lẽ bảo vệ nó, mình đọc nhiều và cũng ghi nhận các lý lẽ đó. Riêng mình nhận thấy :

Việt nam chỉ có một ưu thế (hơn) chính nghĩa, mọi so sánh khác đều không có ưu thế (thua), thậm chí khi so sánh lòng yêu nước của nhân dân vẫn thua. Lòng yêu nước của nhân dân hai nước Trung - Việt như nhau, chẳng ai dám nói hơn, kém, nhưng tổng đơn vị yêu nước là hơn (thua) nhau, nếu lượng định giả sử mỗi người dân là một đơn vị. Đó là hiển định.
Vậy thì :
Khi một, một vài dàn khoan hoặc các hành động xâm lấn khác của Trung quốc với Việt nam, làm thế nào để Việt nam thể hiện được ưu thế chính nghĩa trước Trung quốc. Chắc là : Công bố các luận chứng, bằng chứng trước thế giới và tại các chế định trọng tài, chế tài quốc tế, cho thế giới hiểu thêm, đồng thuận với Việt nam hơn, tự người dân Việt trong và ngoài nước cũng đồng thuận hơn. Mời các  Công ty lớn (của nước lớn) tham gia đặt dàn khoan chia lợi tức hoặc các hành động tương ứng với các hành động xâm lấn. Mua, liên doanh, thuê các dàn khoan của nước khác để tự mình khai thác hoặc các thiết bị thực hiện các hành động tương ứng với các hành động xâm lấn của Trung quốc. Ba loại việc này đều thuộc phạm trù liên kết, liên minh, liên danh, liên doanh, liên hiểu, liên nhau đấy, tránh liên không được đâu.
Khi chiến tranh vệ quốc xảy ra, hiển nhiên là ưu thế chính nghĩa sẽ thành ưu thế tuyệt đối, tuyệt đối đến mức làm đảo lộn các so sánh trước đó, Việt nam sẽ có lợi thế (hơn) trên hầu hết các so sánh. Bởi đơn giản là : Trung quốc không thể mang hết quân đội đông hơn, vũ khí nhiều và hiện đại hơn, càng không thể mang tổng đơn vị yêu nước vào cuộc chiến tranh phi nghĩa. Bởi đơn giản là : Những thứ trước đó của Việt nam không mang ra so sánh được thì bây giờ trở nên là, Trung quốc không thể mang ra để so sánh được, và cuốc, thuổng, gậy gộc, mũi lê, mũi mác, tên lửa, tên tre, con ong, con rắn, thậm chí bè nước bọt nhổ vào mặt tên xâm lược, thậm chí hơn nữa là một bãi cứt chó ( xin kể : Du kích Việt để một bãi cứt chó cạnh bốt gác, thấy thối lính xâm lược mang máy dò mìn ra để dọn, vài lần thành quen, không mang máy nữa, và ùng một mạng lủng, vài mạng thương). Khi chiến tranh xảy ra Việt nam có một ưu thế phát sinh mà Trung quốc không có để so sánh, không thể có được, đó là lòng căm thù. Lòng căm thù chỉ xuất hiện trong chiến tranh vệ quốc, chỉ xuất hiện nếu Trung quốc bị xâm lăng và Trung quốc đã từng có, nên thấu hiểu lòng căm thù.
Nói thế để nói : Mọi đối sử, ứng sử đều phải tương xứng với đối phương, đối thủ. Bên kia dùng mồm thì mình cũng có mồm, dùng dàn thì mình cũng có dàn, dùng tay, chân thì mình cũng có tay chân, dùng dao, súng thì mình cũng có dao, súng rất vv là vv. Ứng xử tương ứng trên cơ sở lợi thế so sánh có được mà.
Và này, khó triệt tiêu dàn khoan và các hành động xâm lấn khác (mặc dù vẫn phải đối diện đối phó) chỉ có thể vu hồi tiết chế hoặc khắc chế để giảm tác hại mà thôi. Tư duy này là một như thế :

'Đại gia' SG sắm trực thăng, tàu 'khủng' ra Hoàng Sa...đánh cá

baodatviet.vn/.../dai-gia-sg-sam-truc-thang-tau-khung-ra-hoang-sadanh-...




  • 9 giờ trước - Một đại gia tại Sài Gòn vừa quyết định đầu tư hàng nghìn tỷ đồng sắm 100 chiếc tàu, máy bay trực thăng… để ra Hoàng Sa đánh cá. ... trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam cũng như các tàu của TQ ... hộ từ các cấp lãnh đạo Đảng và Nhà nước cũng như toàn bộ cổ đông công ty cổ phần Đức Khải.
  • Căm phẫn TQ, đại gia Sài Gòn sắm trực thăng, tàu triệu đô ...
  • vtc.vn › Xã hội


    của Báo điện tử VTC - 6 giờ trước - Video: Diễn biến trên Biển Đông 2 tháng qua ... có khi đầu tư mua trực thăng, tàu biển trị giá hàng ngàn tỷ đồng để bám biển ... Đến thời điểm này, Công ty Đức Khải đã đặt mua 45 chiếc tàu đánh cá của Hàn Quốc, dự kiến ...
  • Chuyện đời ít biết của đại gia sắm 100 tàu, 2 trực thăng bám ...

    truongtansang.net › Kinh tế




  • 8 giờ trước - Quyết định đầu tư của doanh nhân Phạm Ngọc Lâm nhận được sự ủng hộ của các cấp lãnh đạo Đảng và Nhà nước cũng như toàn bộ cổ đông công ty cổ ... dựng, kho vận, cảng cạn, xăng dầu… với tổng tài sản hàng ngàn tỷ đồng. ... đồng sắm 100 chiếc tàu, máy bay trực thăng… để ra Hoàng Sa đánh cá.
  • Và này, một khi chiến tranh xảy ra cho dù biết trước là không có chiến tranh tổng lực chiếm đất từ phía đối phương. Thì mình cũng nên tổng lực luôn, cho nó tởn, cho nó ngán. Hai năm 1075 - 1076 Lý Thường Kiệt còn tổng lực trước khi chiến tranh xâm lược xảy ra cơ : " Ngồi yên đợi giặc sao bằng đánh trước để bẻ gãy mũi nhọn của nó".  Với quan điểm tiên phát chế nhân,  Ông quyết định mở trận tiến công phủ đầu quy mô sang đất Tống và đã giành thắng lợi.
    Tào lao này nhại theo Nguyễn Du là : Mua vui chửa nổi phần nghìn trống canh. Mua vui, cũng vui. Chửa nổi, vẫn viết. Ưu thế! Vẫn Ưu thế tuyệt đối.
    Viết ngày 14/02/2019.