Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

TẦN CÚC

Mình có Ông bạn khi nói chuyện với nhau thường xưng anh tôi, khi nói về bạn, mình thường gọi "hắn" vì sàn tuổi nhau. Hắn nói ít, sống nội tâm nhiều, sống tương đối đơn giản và rõ ràng, đặc biệt ít suy diễn nên không quá khích bao giờ, bản tính đúng với tên gọi cha mẹ đặt : TẦN, tần tảo, chịu khó, chịu thương (và cả yêu nữa ,chịu yêu), nhưng mà mạnh (Chắc thế, vì sống giỏi với cô vợ kém gần hai chục thì chả gọi là chịu yêu và mạnh yêu thì là chi) tên họ đầy đủ : Nguyễn Mạnh Tần. Cuộc đời và quan hệ cuộc đời của bạn tôi được tôi khái quát thế này, là hình vuông vê góc, là hình tròn có cạnh, có chút lãng mạn trong công việc và có chút nghiêm túc trong vui đùa. Bạn sinh năm 1955, tuổi ất mùi, mệnh thủy, thủy trường lưu, một dòng suối ở vùng trung du điển hình, không có ghềnh thác, nước chảy đều trong năm không cạn mà cũng không có lũ bao giờ ( cái này do lưu vực của suối nên nước phát sinh không quá nhanh và không kiệt ). Bạn có các thói quen cố định trong công việc và trong cuộc sống mà người ta gọi là niềm tin, rất tin cuộc đời và tin việc mình làm, có lần Bạn nói cùng Mình : Nếu Tôi đi ra khỏi nhà mà chưa cài (khóa) thì cũng không áy náy gì về vệc ấy. (Chú thích : Chữ khóa trong ngoặc vì chữ cài rất hay trong trường hợp này, Tôi bật mí sau). Bạn yêu thơ, có lẽ rất yêu là khác, vì đã có lần vượt trên thói quen cố hữu, Bạn lên đọc thơ trong buổi liên hoan văn nghệ ở cơ quan, lần đó Bạn đã thoát xác, thực sự thoát xác. Cái người kém hai chục, ở bên Bạn cả cuộc đời này có tên gọi một loại hoa , hoa Cúc. Hình Nàng thế này (đại diện) :


Nàng đắng mà ngọt, tính bình và hơi hàn, tuyệt vời phù hợp với người đầu đau (không phải đau đầu ), chả thế mà trước khi gặp nàng, đã có lần Bạn tôi phải nằm viện tới hàng tháng, tôi phải nhờ vài vàng tặc - bạn vàng ấy mà - trông hộ vì chứng này, từ khi gần nàng đến nay chứng ấy còn đâu. Bạn tôi học điện, Nàng học cơ, TẦN CÚC, CÚC TẦN rất thơ, rất lãng mạn ( đừng nghĩ sang ý khác bạn nhé ), Cơ điện, điện cơ rất duyên nghề, duyên bạn và duyên tình. Bây giờ xin bât mí chữ cài ở trên, xin đọc BẬT CÚC trong blog này và liên hệ để tự thưởng cho mình một nụ cười duyên, nếu là bạn đọc nữ thì thêm vành tai ửng đỏ, duyên của bạn, duyên của mình, mình cũng thế và bạn cũng vậy.
Tôi tặng người yêu thơ, khổ thơ của một Nhà sư tác giả :
Từ núi lạnh đến biển im muôn thủa
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng
Từ khai sơn lập biển, đỉnh đá trên núi lạnh Hymalaya cao 8.849m, hạt muối dưới vực Mariana của biển im muôn thủa sâu 10.994m, đó là kích thước vật lý đo được cách nhau 20 ngàn mét theo chiều đứng, còn đỉnh đá trong thơ cách hạt muối bao nhiêu, vô tận trong thơ, trong thiên nhiên và trong tinh yêu TẦN nhỉ. Vô tận và mãi mãi, mãi mãi không tan cái hạt muối ấy, hạt muối cuộc đời, hạt muối tình yêu. "Cười với nắng" trong cuộc đời là hữu hạn, dù cười ba vạn sáu ngàn ngày của cuộc đời vẫn là hữu hạn, bởi đời ta sống trong " nay mùa đông mai mùa hạ ". Buồn chăng, cười chăng.
Tôi sẽ tặng vợ của bạn tôi, bài thơ Tôi viết về Hoa Cúc vào năm 1979, khi Tôi yêu lắm một người có tên là Cúc. Sẽ tặng Cúc vào một dịp nào Em nhé.
Nói thêm : Anh bạn Tôi là Phó của Anh Hoài mà Tôi đã có dịp nói trong HOÀI ở blog này, dòng suối đều đều bổ xung nước cho sông dài, cuộc sống gắn bó hữu cơ và thú vị biết bao. Nguyễn Mạnh Tần - Vũ Hồng Hoài, suối và sông. Đó là tình bạn.

2 nhận xét:

  1. Kém nhau 15 tuổi thôi anh Nam ạ. Ở chỗ mình chỉ có 1 ông hơn vợ 19 tuổi thôi (Tất nhiên chỉ tính vợ chồng đều lấy nhau lần 1). Đụng hàng xóm nhà em rồi đấy.

    Trả lờiXóa
  2. Mình hiểu. Nhưng đừng để nặc danh, lấy tên thật hoặc tài khoản trên mạng cho vui. Từ 15 tính về dưới 20 là đúng rồi. Chúc khỏe.

    Trả lờiXóa