Nhân 8/3 năm nay (2012) mình chép bài mình viết năm 1997. Trân trọng tặng chung CÁC BÀ, CÁC MẸ , CÁC CHỊ, CÁC EM VÀ CÁC CHÁU.
Vẫn là anh của em qua.
Vẫn là anh của những ngày gần xa
Vẫn đằm thắm, vẫn thiết tha
Vẫn trầm tư nghĩ khi xa, lúc gần
Vẫn sôi nổi đến quên thân
Vẫn niềm đau đáu những lần giận nhau
Vẫn thương yêu, vẫn lặng đau
Vẫn ngơ ngẩn để trước sau giận mình
Vẫn yêu em đức hy sinh
Vẫn yêu em đã quên mình vì anh
Vẫn yêu em thói đành hanh
Vẫn yêu cơn giận tam bành nơi em
Vẫn yêu điều tốt đã đành
Vẫn yêu tính xấu đã thành là em
Vẫn yêu trang sách cùng xem
Vẫn yêu bản nhạc trong lành vút cao
Vẫn trăng và những vì sao
Vẫn tình yêu đó, hôm nào vẫn đây
Vẫn niềm sáng tạo đắm say
Khổ đau, ốm chết - Tình này - Thánh thua(*)
(*) Câu chuyện do Oleksandrovych Sukhomlynsky Vasyl (1918 - 1970) là một nhà
giáo dục nhân văn người Ukraina sáng tác.
Biên giới ... mây. Nhận thức ... chính mình. Thơ thới trên những tầng mây tía, xanh.
Tìm kiếm Blog này
Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012
VẪN.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét