Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

LẠI NGỘ RA.

Mình ngộ ra vài điều, qua bài này : THIẾU MINH BẠCH KHI XIN ĐĂNG CAI ASIAD.
Điều phải ngộ chính là điều đang tăm tối, bối rối trong những ngày qua khi đọc các tin, bài về việc đăng cai Asiad 2019. Tin này được bàn nhiều xoay quanh được/mất? có lợi/có hại? khi đăng cai. Các phân tích của hai phía dồn vào chi phí quá lớn (phe phản động) và nâng cao vị thế (phe chủ động) - xin xem TIÊU CỰC.  để rõ. Nâng cao vị thế cũng trừu tượng như chi phí, không đo được, không so sánh được, chỉ cảm nhận được rằng, các lần đăng cai khu vực vừa rồi vị thế nâng lên không đáng kể, chỉ cảm thấy rằng chi phí là lớn trong hoàn cảnh hiện nay, cảm thấy thế?
Đọc xong mình ngộ này :
Ngộ hình thức. Đã thiếu minh bạch thì chưa nên bàn đến đăng cai nữa, mà nên bàn ngay việc kỷ luật sự/người thiếu minh bạch?.
Ngộ nội dung. Xin trích một câu ở bài đã dẫn trên : " Bên cạnh đó, ở nhiều môn thi đấu bắt buộc trong chương trình Asiad, Việt Nam chưa có các công trình thể thao tương ứng (khoảng 8-10 công trình, sân thi đấu môn đua ngựa, bóng bầu dục, hockey trên cỏ, xe đạp lòng chảo, trường bắn súng và bắn đĩa bay, khu thi đấu năm môn thể thao phối hợp...). " để bàn thế này :
Đây là nội dung tiêu nhiều tiền nhất nhưng cũng kiếm ra nhiều tiền nhất. Tiêu tiền thì hiển nhiên rồi, xây dựng cơ sở vật chất mà, nhưng cũng chính là nội dung kiếm ra nhiều tiền nhất cho chủ nghĩa xã hội với duy nhất một tiêu chí, ấy là phục vụ xã hội chủ nghĩa. Nghĩa là cơ sở vật chất của chủ nghĩa xã hội phải phục vụ xã hội chủ nghĩa không phục vụ tư bản chủ nghĩa, thế nhé, có thể "phục vụ" tư bản vài ngày asiad sau đó quanh năm suốt tháng là tự phục vụ mình. Lý luận lòng vòng vậy vì mình đọc, học, làm theo Tam quốc mấy chục năm rồi. Nói theo tư duy hiện thời ngắn thế này : Tiền của dân thì để dân chơi (sử dụng, giải trí .. vv, gọi nào thời gọi, miễn là dân dùng). Nghĩa là trong 10 môn nếu ta chuẩn bị được 6 đến 8 môn đủ lực lượng vận động viên (biểu diễn viên) phục vụ cho dân thưởng thức sau asiad, qua tấm vé được dân mua bằng tiền  (dân dùng bằng tiền của dân) là được. Đấy là đầu tư, đấy là nâng cao vị thế, đấy là mỏ Huy chương vàng trong tương lai vậy. Để chuẩn bị được như vậy tính ra mấy chục năm nữa thì xin đăng cai là hợp nhỉ? Xin trích "Như chúng ta thấy Hong Kong chuẩn bị xin đăng cai Asiad 2023 vào năm... 2010!" - bài đã dẫn.
Tại sao 13 năm? Tiềm lực kinh tế - tài chính có yếu không? Trình độ công nghệ xây dựng có yếu không? Đằng sau Hồng công là "Mẹ" nào? Nói trắng ra là đầu tư tiền là để kiếm tiền, sau khi đã "vô tư" nâng cao vị thế.
Mình tào lao thế này, nhà mình sau vài năm nuôi cá ổn định về chủng loại, sản lượng và có vị trí bán hàng rộng nhưng chưa tạo được thị trường (chưa bán được cá phù hợp sản lượng nuôi). Mình bèn làm một cái báo cáo đề án đăng cai thế vận chợ cá, trình mình duyệt cho thực thi trong năm. Nội dung đề án : mời tất cả các hàng cá trong và ngoài huyện (ngoài nước nữa, cho oai) mang các loại cá (tất nhiên chỉ các loại cá nhà mình đang nuôi được) đến bán ở nhà mình (nơi mình định bán cá), mình giúp khiêng vác, dọn và cất hàng, cả cân và bán, nếu cần xây cả bàn bán ..vv. Mình đem cái dự án ấy cho vợ con xem, vợ con không đồng ý, kêu là không minh bạch, mình mới bạch nhỏ rằng, sau thế vận cá là đến mình tự phục vụ của nhà mình. Vợ con bảo công khai, công khai, đồng ý cái rụp. Y như rằng, sau hội chợ, Vợ mình bèn bày bẹn (xin đọc là bầy biện - lỗi thằng đánh máy) các loại "cá quen" của nhà ra bán, vẫn người cân ấy, trên cái sạp ấy, lại PR rằng cá nuôi dưới ao vừa bắt, cá tươi, cá tươi, ra xem, ra xem. Khi dự án được xác nhận thành công, mình mới thỏ thẻ cùng Vợ. Thưởng gì?. Cho một bữa "cá lạ"? Mình tí tởn, tí tởn, viết ra đây khoe vội.
Mình lại ngộ rằng : Giỏi thì được thưởng cá lạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét