Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

NHÉ THẾ?

Cả nước có một câu lạc bộ bóng đá, các trận bóng đều được thống nhất chỉ đạo đá từ một huấn luyện viên thật, một ban lãnh đạo thật, 22 cầu thủ thật, đá quả bóng thật, được điều khiển bởi các trọng tài thật, thậm chí vài chục ngàn khán giả cũng rất thật và đã được chia theo kế hoạch đến từng người để đảm bảo cân bằng cổ vũ cho mỗi trận xem vv, nhưng không có đấu thật! Không có đấu bóng đá thật, mọi trận đấu đã là cái bóng của trận đấu, mọi trận đấu đều giả đấu mà thôi. Hỡi ôi. Hiển nhiên thế, giả đấu.
Quốc gia có một câu lạc bộ bóng đá, là do quốc gia đó chỉ nhìn vào cái bóng của câu lạc bộ, cái bóng nhẩy múa và huyên náo đã dụ dỗ khán giả được những trận đấu đầu, sau đó khán giả nhìn vào CLB, nhìn kỹ dần và thấy, thấy, đã thấy!!!. Tiếp sau đó là la ó, chửi bới, đập phá và cuối cùng không một người hưởng ứng bóng đá. Khi đó các câu lạc bộ đối kháng ra đời và các trận đấu giữa các câu lạc bộ lại có người xem. Nền bóng đá chuyên nghiệp hình thành, có thắng thua, có đấu trí, đấu sức, có đào tạo và thuê mua người tài để thực đấu bóng hay dần lên, có sân bãi của CLB để thuận tiện hơn cho các phía, có bán vé với số tiền nhiều ít mỗi vé cho những khán giả khác nhau, có cung cấp phục vụ cho các nhu cầu khác biệt nhau, có tất cả cho tất cả các yêu cầu tự nhiên đời sống bóng đá của con người. Quá trình này nhanh, chậm; Dài, ngắn; Suôn sẻ, ngắc ngứ; Đau đớn, thanh thản; Đổ vỡ, lành lặn vv, do mỗi quốc gia tự chọn, tự làm. Người xem sẽ quay trở lại để được thực sự buồn tủi, hân hoan cùng đội bóng của mình, cầu thủ mà mình yêu thích. Trái tim đập những nhịp đập của mình, do mình, vì mình, thôi cảnh đập thay, đập hộ, đập thuê cay đắng, tủi hờn.
Vì là cái bóng đen nên các bóng giống nhau, thậm chí có thể giống nhau tột độ. Nếu không nhìn vào vật thực trong không, thời gian bốn chiều, chỉ nhìn vào cái bóng đen phẳng dễ có những ngộ nhận trong đánh giá toàn diện về vật. Cũng hiển nhiên thôi. Bản thân mình cứ day dứt mãi với câu thơ cảm nhận từ những năm 70 thế kỷ trước về hoa Huệ "của Hainơ". Thi thoảng trong những khoảng rỗng cuộc đời, mình đã lẩm nhẩm và nghĩ, nghĩ mãi : Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng/Sao bóng hoa trên tường lại đen. (Bế Kiến Quốc; Có vài dị bản. Xin chép dẫn ở sau). Mình ngộ ra này : Hôn nhé! áp ngực trần vào ngực trần nhé! đi sâu vào nhau nhé! nhé thế và nhé hơn thế nữa để cảm nhận, thay vì cảm nhận qua cái bóng trên tường, cảm nhận rồi mới/sẽ/để nói lời yêu? không yêu?. Nhé thế. Thế nhé.
Quốc gia có một đảng chính trị lãnh đạo có giống như đất nước có một câu lạc bộ bóng đá? Sự lãnh đạo quốc gia được cảm nhận như thế nào? Có giống? Không giống? với sự cảm nhận những trận đấu như trên? Dẫu biết mỗi cảm nhận đều đúng với chính người cảm nhận, do đã cảm nhận mà thành. Nhưng trí tuệ thì biết rằng cảm nhận nào thuận tự nhiên hơn, phù hợp thân phận Người hơn. Có giống? Không giống?.
Nhé thế.
Đoạn chép :
Hoa hu
Hoa huệ trắng. Và bức tường cũng trắng.
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?

Em đừng nhìn đi đâu nữa em
Anh không biết vì sao anh có lỗi
Nhưng mãi mãi vẫn còn câu hỏi:
Sao bóng hoa trên tường lại đen...

(1969-1987)

Bài thơ này nhiều người nhầm là của tác giả Henrich Hainơ (Đức), nhưng đúng là của Bế Kiến Quốc.

Bài thơ trên in trong tập Cuối rễ đầu cành (1994), ngoài ra còn có một số dị bản như sau:

Bản 1: 
Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng, 
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?
Em nhìn đi đâu thế em ?
Ừ anh biết chúng mình không có lỗi,
Nhưng lòng anh băn khoăn tự hỏi:
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?
Có thể nào anh lại không tin...
Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng,
Ai biết được giữa cuộc đời kỳ lạ lắm,
Mà bóng em buồn ngả xuống lòng anh.

Bản 2: 
Hoa huệ trắng, và bức tường cũng trắng, 
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?
Em đừng nhìn đi đâu hỡi em,
Anh không biết vì sao, ai có lỗi,
Nhưng mãi mãi vẫn còn câu hỏi:
Sao bóng hoa trên tường lại đen ?
Có thể nào anh lại không tin...
Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng,
Ai biết được giữa cuộc đời kỳ lạ lắm,
Mà bóng em buồn ngả xuống lòng anh.

Bản 3:
Hoa huệ trắng
Bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen
Em đừng nhìn đi đâu thế em
Không ai biết
Vì sao ai có lỗi
Nhưng mãi mãi vẫn còn câu hỏi:
Sao bóng hoa trên tường lại đen.


Chép theo link : http://www.thivien.net/B%E1%BA%BF-Ki%E1%BA%BFn-Qu%E1%BB%91c/Hoa-hu%E1%BB%87/poem-VvMJtdOtnFADOQ87EjApaQ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét