Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

GÃY RỒI.

Đã gãy rồi, gãy rồi với bao tiếc nuối, chia buồn cho, trong lòng mình. Mình đang nghe lại ca khúc : Ca dao em và tôi, ca khúc mà vài lần mình đã chia sẻ cùng bạn bè nhận định này : Ý tưởng "cắt" dẫu gì cũng có thể được khuyến khích bởi "nửa", nửa vầng trăng được nhắc đến nhiều trong văn học, nghệ thuật, cắt nửa vầng trăng. Ý tưởng "chặt" "bẻ" thì quá sáng tạo, sáng tạo khôn cùng bởi nhạc sĩ An Thuyên, chặt  đôi, bẻ đôi câu thơ . Cũng nên nhớ rằng, cắt, chặt, bẻ, đều là các động từ chỉ ý chí hành động của chính người nhạc sĩ liều lĩnh, dám "cắt đôi" vầng trăng chung của nhân loại, liều lĩnh đến khôn cùng, dám "chặt đôi" "bẻ đôi" câu thơ của mình hoặc của ai đó. Để, chỉ để đưa tôi về với người tôi yêu mà thôi.
Đã gãy rồi một đời sống thực, đã gãy rồi những sáng tác thực. Còn lại câu nói đam mê "“Cả đời tôi mê đắm phụ nữ, vì không yêu, không bay bổng sao viết hay được?” – anh tự thú trước công chúng.". Theo blog Nguyễn Trọng Tạo.
Thể tất cho sự liều lĩnh của An Thuyên bởi Ông đã cắt, chặt, bẻ trăng và thơ chỉ để làm nên ca dao mà thôi. Khúc ca dao lòng người, khúc ca dao cuộc đời, khúc ca dao mọi người còn mãi trong tôi.
Xin chia buồn cho, trong lòng mình vậy, gãy rồi. Để cất lên "Còn đây mãi khúc ca dao em và tôi".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét