Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

GIÁO DỤC, GIÁO DỤC.

Trong khi Anh Luận trả lời chất vấn tại Quốc hội, theo dự đoán là nóng (thực ra thì nguội lạnh, vì hỏi và đáp để cùng vui chớ giải quyết được chi.). Mình lại gà bài vui thế này (giống như bữa trước gà cho Dì nó tại : DÌ TIẾN. ). Anh Luận à, thực tình tôi rất, rất thông cảm với Anh, nói là giáo dục chớ thực là xã hội, công việc của cả xã hội đấy, các đại biểu Quốc hội hiểu lắm đấy, thông cảm lắm đấy. Anh đừng trả lời chi hết? đừng trả lời vào một câu hỏi cụ thể nào hết?. Đăng đàn Anh cứ đề nghị các đại biểu ra chất vấn, ra hết đi để Anh trả lời trong 30 phút cuối, ra hết rồi, còn đúng 30 phút rồi (nếu còn hơn 30 phút Anh cần câu giờ, vì bài phát biểu đã chuẩn bị, được đọc thử hết 29,5 phút).
Khi còn 30 phút! e hèm Anh bắt đầu đọc bài trả lời đã chuẩn bị kỹ, rất kỹ (bảy lần đọc thử nghe) đại ý :
- Phần đầu : Anh đọc, Tôi hiểu các đại biểu rất quan tâm, rất bức xúc, rất chi là rất với sự nghiệp giáo dục của nước nhà, vì giáo dục là (trích dẫn các nghị quyết - càng nhiều càng tốt), vì giáo dục là (trích phát biểu của tiền nhân - nhiều là tốt), vì giáo dục là (trích dân ca, ca dao, ví von so sánh - cố gắng để các đại biểu bắt đầu sụt sùi). ý to là thế, ý nhỏ Anh cải tiến thêm. (05 phút).
- Phần lưng (gồm cả ngực, bụng và đoạn đến trước chân) : Anh bắt đầu hùng hồn, giáo dục để làm gì? để cung cấp công dân cho xã hội, để cung cấp nhân lực cho nền kinh tế, để cung cấp chuyên nghiệp cho hành chính, để cung cấp chuyên gia cho quản lý nhà nước, để và để. Trong vài chục năm qua giáo dục đã cung cấp được gì? rất tốt. Đợt tuyển quân nào cũng tuyển những được những thanh niên ưu tú, doanh nghiệp nào cũng tuyển được những công nhân khiêm tốn nhận lương thấp, vào doanh nghiệp nhà nước còn khiêm tốn đến mức đưa phong bì cám ơn người tuyển, vào hệ thống hành chính (lương rất thấp) còn cám ơn nhiều hơn, phong bì nặng hơn. Chất lượng giáo dục ư, quá tuyệt vời, vì doanh nghiệp nhà nước, cơ quan hành chính, các dịch vụ công, các đoàn thể đã tin tưởng tới mức có bằng là tuyển, thậm chí cho nợ bằng, không cần phỏng vấn để lượng định trình độ. Gần đây là trí thức trẻ cho hành chính quốc gia, nhân lực mới ra trường đã được tuyển dụng làm cán bộ nòng cốt, có một số còn được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch mà tương lai gần là Chủ tịch các xã. Tốt lắm chứ, thành công lắm chứ. Đại loại thế! Đại loại thế! Anh cứ dẫn chứng thực tế xã hội hiện tại của ta mà đưa vào khéo léo (khéo léo là này : Anh nói Vào Bộ đội, Công an nghĩa vụ đều được đi học chuyên nghiệp, học sĩ quan để phục vụ lâu dài, đừng đề cập bọn ra hải đảo, biên giới. Là này, Anh chỉ đề cập đến cung ứng nhân lực cho khu vực nhà nước, hành chính, dịch vụ công và các đoàn thể mà thôi, vv và vv.). Thế nhé! Thế nhé! Phần này Anh rất giỏi, Tôi chỉ có ý tưởng thôi, cũng là quí, Anh L nhỉ. (20 phút)
- Phần chân (quan trọng nhất, nó giữ cho phần lưng đứng vững và cong mềm mại khi cần, nó giữ cho phần đầu hùng hồn, biểu cảm trong phát biểu) : Anh chỉ cảm ơn các đại biểu Quốc hội, các loại quan chức nhà nước, tất các cán bộ của các nghành, các cấp, các đoàn thể đã giúp cho nghành giáo dục, cho nền giáo đã rất tiên tiến (cung ứng đủ số lượng, đúng chất lượng theo "yêu cầu" của xã hội hiện tại.) và rất đậm đà bản sắc dân tộc (theo "yêu cầu" cho các loại "quan hệ" trực hệ, họ mạc xa gần, láng giềng, láng tình.). Anh khiêm tốn đừng nhận công đó là của nghành, mà sự thành công  đó là của nhiều vị đang ngồi đây và đang không ngồi đây. Bởi vậy, Anh chú ý nhấn mạnh lời cảm ơn tới họ (các đại, các quan và các cán trên), vì thực ra phần lớn (đừng nói tất cả) chính họ đã giáo dục con, cháu họ và cũng chính con cháu họ đã làm nên thành công to lớn này. Cảm ơn, cảm ơn và cảm ơn. (khi còn 01 phút) Anh khẳng định, khi xã hội có "yêu cầu" khác đi thì nền giáo dục cũng đổi khác để theo kịp thời đại, Anh lấy chính sinh mạng chính trị của mình ra đảm bảo điều đó nhé, đấy là qui luật khách quan đấy, không cá nhân nào, không nền giáo dục nào cưỡng được đâu (cái ra của thằng này là cái vào của thằng khác, không vào được ra làm đ chi), cái phân biệt mỗi nền giáo dục chỉ là độ nhạy và độ trễ mà thôi. Anh xin các đại, các quan và các cán ra "cầu" khác để Anh làm theo. (05phút)
Có thể Anh không cảm ơn Tôi, không đưa Tôi phong bì trong mức tình cảm. Bởi Anh hiểu hơn Tôi tri thức "quả trứng và con gà", Tôi gà là gà cho Anh ý này, khi họ đang bàn về quả trứng hình thức chung chung (không phải quả trứng do chính họ đẻ ra - trứng hiện có) để hỏi Anh về quá trình ấp, nở, thì Anh khéo léo nói rằng : Nếu có quả trứng khác hoặc cần con gà con khác, thì Anh dùng qui trình khác và tất nhiên nở ra gà con khác (nếu có mộng cái khác, ắt mộng đực khác theo). Khéo léo vào, khéo léo lắm, Anh khéo léo rồi nhưng Tôi vẫn dặn. Giáo dục mà, ai cũng biết,  ai cũng tưởng mình giỏi nên ai cũng hỏi, không như Quân đội, Công an đâu.
Giáo dục, Giáo dục. (xin đọc lại VỀ ĐỀ THI. và một vài khác)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét