Đọc theo kiểu Trung là tiến
về phía ánh sáng, tiến đến ánh sáng, đọc hiểu thông thường là
ánh sáng tiến tới, ánh sáng tiến lên. Mình thích ánh sáng tiến
tới, bởi tiến về phía ánh sáng thì chả hóa trước đó chưa có, hoặc
ánh sáng ở cuối đường hầm à, đếch thích nhé!. Nói to lớn theo thời nay là người Việt dùng hàng
Việt, dùng chữ Việt , hiểu ngữ Việt cho nó yêu đất và nước mình chứ nhỉ. Tên người là vậy, vào Blog của người thì e phát te huyền, đặt gì không đặt, đặt Blog là LÙI RỒI
TIẾN. Ối trời ơi thua xa các cụ, tiến là tiến chớ lùi làm chi, đất nước
này chỉ tiến nhanh, mạnh, vững chắc mà, công dân càng phải vậy, nhanh hơn, mạnh hơn, vững chắc hơn, Tiến. Như anh mày này, đời thiếu
gì gian truân vậy mà vẫn phét :
Nguyễn Khuyến viết :
Đĩ mười phương chơi cho đủ chín,
Còn một phương để nhịn lấy chồng.
Còn Anh phét :
Đĩ mười phương chơi cho mười một,
Cần một phương để sẽ nhịn gian.
Giả Anh là TBT Cạn, tới thăm và làm việc tại tỉnh Thái nguyên, Anh phát này : Tỉnh ta phải đi đầu trong sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa của đất nước. Tỉnh ta đã tự hào có Khu công nghiệp đầu tiên của tổ quốc, Tôi mong rằng tỉnh ta sẽ tự hào có đoàn tàu đánh bắt xa bờ xa nhất nước ( Cậu trợ lý lí nhí, thưa Bác, thưa Bác. Cái gì? Thưa Bác Thái nguyên là một tỉnh miền núi ạ. Tôi biết, quê tôi, tôi lại không biết bằng anh à? - đoạn đối thoại này không phát qua loa), chúng ta sẽ dùng thép của khu công nghiệp đầu tiên ấy để đóng tàu, đánh bắt khắp các đại dương, thậm chí tại biển Mỹ, nơi giữ được nhiều cá nhất. Có trước, thì có sau, trước rạng rỡ thì sau cũng rạng rỡ, trước anh hùng thì sau cũng anh hùng ... .
Mấy phét rồi làm gì có lùi rồi tiến hả Tiến. Thế nhé Ánh sáng tiến tới. Anh gợi ý này : luôn trong người một cú lao thẳng đứng/ phao an toàn bỏ lại phía sau lưng...
Mấy phét rồi làm gì có lùi rồi tiến hả Tiến. Thế nhé Ánh sáng tiến tới. Anh gợi ý này : luôn trong người một cú lao thẳng đứng/ phao an toàn bỏ lại phía sau lưng...
Của Văn Công Hùng đấy, phao hay không, buộc vào bụng hay chỗ ấy thì tùy, ai biết. Cũng như chuyện này : Một cảnh sát Mỹ được dân báo ở chỗ ấy đang nhảy khỏa thân. Hăm hở tiến đến, còi ngậm sẵn mồm chờ thổi mạnh, đến nơi, nhìn một lúc, cho còi vào túi lặng lẽ quay ra. Dân hỏi, sao mày không thổi. Thổi thế nào được, pháp luật qui định khi nhảy tập thể, mỗi người ít nhất phải có một mảnh vải trên người, đứa nào cũng có một mảnh ở đùi hay ở cánh tay, có nhiều đứa còn có hai mảnh. Tiến hay lùi? Lùi trước tệ nạn xã hội, hư hỏng đạo đức, hay ánh sáng tiến về thượng tôn pháp luật. Lùi trước một nhúm người, hay tiến về phía mấy trăm triệu dân Mỹ - Công bằng cho tất cả.
Vui vui vậy mà. Thực tâm thấy trong những năm qua Quang Tiến rất cẩn thận trong tiến tới, trong công việc. Đành rằng trong cuộc sống có những lúc được gọi là lùi, lùi để tiến. Lại nữa tiến hay lùi trong cuộc sống ở bởi tính cách của con người, có người chỉ phăm phăm tiến về phía trước, có người vừa tiến vừa nghe ngóng, thấy động là dừng. Tiến hay lùi cũng có khi chỉ là nhận thức, tôi nhận thức rằng tôi đang lùi hay tiến vậy thôi. Tiến hay lùi lại có thể nhìn thấy ở một mặt nào đó của cuộc sống, ở mặt này tôi chỉ tiến không lùi, ở mặt khác tôi vừa lùi vừa tiến. Ở đây Quang Tiến đã cho Anh thấy, và Anh rất cảm ơn mình về sự thấy này. Em đã tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc về phía Hương thơm và trái ngọt của đời, tiến về phía con người, về phía một người để có các con người. Như Anh đã từng nói vui với bạn : Thật ra thì cái để lại thực sự của mỗi của con người chỉ là con người, không ai thay mình để làm Bố, Mẹ những đứa con của mình. Cái ánh sáng ấy đã tiến lên, tiến đến, tiến về phía mãi mãi, tiến theo cách để mãi mãi tồn tại những con người. Chỉ tiến, Tiến nhỉ. Nhại theo Tổng bí thư đương nhiệm là "thế lần này nó thích là thích cái chỗ đó" của Em (xin xem THẤY LA. NÓI TÍ.). Dù rằng trong công tác Em đã tiến rất xa, đã thay Anh Hoài (xin xem thêm HOÀI. và HOÀI (nhớ). ) phụ trách một Chi nhánh xí nghiệp của Công ty.
Thực ra đầu câu chuyện là này. Cách nay chưa lâu, trong buổi chia tay anh Vệ về hưu, anh Tiến ở Ban Quản lý dự án giai đoạn 2 có nói với Anh, "Bác đi trước Em" (về hưu trước) nghe lạ. Anh định nói vui là : Tôi đi ăn cỗ trước Ông/hoặc ... . Nhưng chỉ nói : Tôi đi trước Ông nửa năm. Cũng là một cách nói, một cách tiến (trước) trong cuộc đời này và cái sự tiến ấy lại gợi ý về Quang Tiến, để viết vài dòng này về Em, chỉ tiến, Tiến nhỉ.
Nếu là người nâng lương (Năng lượng - Chi nhánh xí nghiệp Năng lượng, Công ty Cổ phần gang thép thái nguyên) xin xem thêm TẦN CÚC. và TẶNG CÚC. để hiểu về các bạn ở xí nghiệp cũ. Đoạn viết này như một chia tay để thiết lập cầm tay mới giữa các bạn hưu.
Thơ nghỉ hưu nhé, Nguyễn Công Trứ hẳn hoi :
Trích từ THÀNH CỤ. của mình. Cũng thơ, cũng hưu. Mai hưu nhé.
Vui vui vậy mà. Thực tâm thấy trong những năm qua Quang Tiến rất cẩn thận trong tiến tới, trong công việc. Đành rằng trong cuộc sống có những lúc được gọi là lùi, lùi để tiến. Lại nữa tiến hay lùi trong cuộc sống ở bởi tính cách của con người, có người chỉ phăm phăm tiến về phía trước, có người vừa tiến vừa nghe ngóng, thấy động là dừng. Tiến hay lùi cũng có khi chỉ là nhận thức, tôi nhận thức rằng tôi đang lùi hay tiến vậy thôi. Tiến hay lùi lại có thể nhìn thấy ở một mặt nào đó của cuộc sống, ở mặt này tôi chỉ tiến không lùi, ở mặt khác tôi vừa lùi vừa tiến. Ở đây Quang Tiến đã cho Anh thấy, và Anh rất cảm ơn mình về sự thấy này. Em đã tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc về phía Hương thơm và trái ngọt của đời, tiến về phía con người, về phía một người để có các con người. Như Anh đã từng nói vui với bạn : Thật ra thì cái để lại thực sự của mỗi của con người chỉ là con người, không ai thay mình để làm Bố, Mẹ những đứa con của mình. Cái ánh sáng ấy đã tiến lên, tiến đến, tiến về phía mãi mãi, tiến theo cách để mãi mãi tồn tại những con người. Chỉ tiến, Tiến nhỉ. Nhại theo Tổng bí thư đương nhiệm là "thế lần này nó thích là thích cái chỗ đó" của Em (xin xem THẤY LA. NÓI TÍ.). Dù rằng trong công tác Em đã tiến rất xa, đã thay Anh Hoài (xin xem thêm HOÀI. và HOÀI (nhớ). ) phụ trách một Chi nhánh xí nghiệp của Công ty.
Thực ra đầu câu chuyện là này. Cách nay chưa lâu, trong buổi chia tay anh Vệ về hưu, anh Tiến ở Ban Quản lý dự án giai đoạn 2 có nói với Anh, "Bác đi trước Em" (về hưu trước) nghe lạ. Anh định nói vui là : Tôi đi ăn cỗ trước Ông/hoặc ... . Nhưng chỉ nói : Tôi đi trước Ông nửa năm. Cũng là một cách nói, một cách tiến (trước) trong cuộc đời này và cái sự tiến ấy lại gợi ý về Quang Tiến, để viết vài dòng này về Em, chỉ tiến, Tiến nhỉ.
Nếu là người nâng lương (Năng lượng - Chi nhánh xí nghiệp Năng lượng, Công ty Cổ phần gang thép thái nguyên) xin xem thêm TẦN CÚC. và TẶNG CÚC. để hiểu về các bạn ở xí nghiệp cũ. Đoạn viết này như một chia tay để thiết lập cầm tay mới giữa các bạn hưu.
Thơ nghỉ hưu nhé, Nguyễn Công Trứ hẳn hoi :
Điền viên dạo chiếc xe bò... cái
Sẵn tấm mo che miệng thế gian.
Mình ngông lắm cũng phần nghìn Nguyễn Công Trứ là cùng, nên chỉ dám :
Quá khứ đã trôi, di sản đã trao rồi
Đã trôi xa "cả đời tranh đấu"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét