Những lời bàn thêm VỚI CÁC 10A :
"Người Nhật
chẳng đánh giá, chẳng nhận xét, chẳng quan tâm gì đến người Việt Nam đâu. Người
Nhật có nhiều mối bận tâm của người Nhật và trong các mối bận tâm đó không có
khoảng trống nào dành cho Việt Nam ngoại trừ ngài Thủ tướng Abe-san và một vài
doanh nghiệp đang có quan hệ làm ăn với Việt Nam. Nhưng ngài Thủ tướng Abe-san
và một vài doanh nghiệp không phải là nước Nhật. Mà nếu có quan tâm thì họ sẽ đặt
lên bàn cân: được gì, mất gì. Không có bữa ăn trưa nào miễn phí. Người Nhật rất
kiệm lời và không có thói quen nhận xét về người khác. Họ thuộc về một “level”
cao hơn và khác hẳn với người Việt. Đừng tưởng tượng ra việc mình quan trọng và
người khác thật sự đang nghĩ gì về mình. Chúng ta không xứng đáng để được thế
giới quan tâm đến như vậy đâu. Và thế giới có nhiều chuyện để làm hơn là việc
“đánh giá thế nào về người Việt Nam”." (Mình chép từ mạng).
Vậy đó, mình không là rốn của vũ trụ đã đành, nên cũng chẳng nghĩ người khác bàn về mình làm gì? Hãy cứ sống là mình.
Vậy đó, mình không là rốn của vũ trụ đã đành, nên cũng chẳng nghĩ người khác bàn về mình làm gì? Hãy cứ sống là mình.
Và đây là vĩ thanh :
Tặng các 10a đoạn tức cảnh một buổi tiếp khách của con mình. Với ngữ cảnh : Ông ở chỗ nào, hoặc đi đâu cho khuất, khuất là được.
Tặng các 10a đoạn tức cảnh một buổi tiếp khách của con mình. Với ngữ cảnh : Ông ở chỗ nào, hoặc đi đâu cho khuất, khuất là được.
Dẫu rằng vẫn thích, nó dịch mình ra.
Tiếp khách Con mà, Bố đâu cần nữa.
Tiệc nhà thêm Bố, khó "vào", khó "ra".
Bố ngủ trong nhà? hay chơi ngoài ngõ?.
Xuân cứ về theo lời hẹn tháng năm.
Mùa lại mùa với trái tim lục thập.
Vẫn ngủ, vẫn chơi, theo ý Bố mà.
Lại đoạn nữa về suy nghĩ vớt vát, níu kéo nghe có vẻ oai vệ của Bố : Ông cứ làm việc Ông thích - sau khi đã khéo léo khuất mắt chúng mày rồi. Hà, hà.
Xuân vẫn đến với người đông cuối cõi.Xuân cứ về theo lời hẹn tháng năm.
Mùa lại mùa với trái tim lục thập.
Vẫn ngủ, vẫn chơi, theo ý Bố mà.
Còn Bà vẫn xăng xái tiếp vào (thức ăn, rượu) và dọn ra (đồ thải) để cho chúng nó vô tư "rượu vào, lời ra".
Thế đấy bàn về thế giới, về loài người cũng đến đời thật của mình thôi. Nhìn người cũng là nhìn mình nhỉ. Thế giới vẫn sống trong thế giới không có mình, loài người vẫn sống ở loài người không có mình. Mình vẫn sống với chính mình : Vẫn ngủ, vẫn chơi, khi còn đang s..ố..ng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét