BIÊN GIỚI - NHẬN THỨC.

Biên giới ... mây. Nhận thức ... chính mình. Thơ thới trên những tầng mây tía, xanh.

Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

LỜI THOẠI.

Xem các phim tâm lý xã hội của Trung Quốc thấy rất nhẹ, bình dị dễ xem và đặc biệt cuốn hút. Để ý thì thấy trong lời thoại của họ đã pha trộn lối nói bình dân chân thật, thẳng thắn với cách thể hiện ngôn ngữ có hơi hướng hàn lâm. Cách diễn cũng vậy vừa nôm na vừa kiểu cách, cộng với góc quay lột tả được cả hai cách đó nên cảnh thoáng rõ, hình biểu đạt được diễn của diễn viên. Nói gọn lại theo mình thì phim của họ thoáng, thật và hàm xúc, dễ xem và cuốn hút. Các phim có thể lấy ví dụ là : Tuổi 40; Ba người mẹ.
Khi đọc tin này :
Khoảng 502.000 kết quả (0,26 giây) 

Kết quả Tìm kiếm

    Chủ tịch Hà Nội: “Không đâu đi lại lộn xộn bằng HN” | Infonet



  1. infonet.vn/chu-tich-ha-noi-khong-dau-di-lai-lon-xon-bang-hn-post154891...
    18 giờ trước - “Dù ở trong hay ngoài nước, người ta cũng nhận xét là không nơi nào đilại lộn xộn bằng ở Hà Nội… Người Hà Nội ra đường phải văn minh  ...
  2. Chủ tịch thành phố: “Không ở đâu đi lại lộn xộn như Hà Nội ...

    dantri.com.vn › Xã hội
    17 giờ trước - Ông Thảo cho rằng, đường phố đã trật tự hơn nhưng vẫn còn nhếch nhác. ... “Tất cả chúng ta đều biết không đâu đi lại lộn xộn như Hà Nội.
  3. Chủ tịch Hà Nội: “Không đâu đi lại lộn xộn bằng HN ...

    autopro.com.vn/.../chu-tich-ha-noi-khong-dau-di-lai-lon-xon-bang-hn-2...
    15 giờ trước - Dù ở trong hay ngoài nước, người ta cũng nhận xét là không nơi nào đilại lộn xộn bằng ở Hà Nội… Người Hà Nội ra đường phải văn minh ...
  4. Chủ tịch Hà Nội: “Không đâu đi lại lộn xộn bằng HN” - Infonet

    www.baomoi.com › Xã hội › Thời sự
    18 giờ trước - Dù ở trong hay ngoài nước, người ta cũng nhận xét là không nơi nào đilại lộn xộn bằng ở Hà Nội… Người Hà Nội ra đường phải văn minh ...






















Mình nghĩ. "Diễn viên" Nguyễn Thế Thảo nên học cách diễn của các diễn viên Trung Quốc, nhà chính trị Chủ tịch UBNN TP Hà nội lại càng phải biểu đạt thật lòng và hàm xúc trong mỗi lời phát biểu của mình khi nói về giao thông hay xã hội của thành phố. Một lãnh đạo thành phố không thường xuyên chăm lo đến xã hội hoặc giao thông của thành phố, không hàng ngày hàng giờ quan tâm chỉ đạo, hướng dẫn và chế tài thì bộ mặt của thành phố hoặc giao thông hiển nhiên là như vậy, hiển nhiên là lộn xộn. Lại nói, cơ quan đóng góp lớn nhất sau toàn dân vào sự lộn xộn đó là Cảnh sát giao thông đã làm thế nào? Thay vì đi tuần tra thường xuyên để hướng dẫn và sử phạt mọi hành vi vi phạm giao thông, thì "rình", "núp" bắn tốc độ, thì "chặn" chốt kiểm tra ở các vị trí giao thông hiểm yếu với tốc độ hoặc mũ bảo hiểm để bắt vi phạm. Đã là công chức, viên chức thì nên đàng hoàng, công khai và làm vì tất cả công dân tham gia giao thông chứ không vì một nhóm người ít ỏi vi phạm giao thông. Chỉ là thốt lên, chỉ là chăm chăm chặn bắt thì không thật lòng và tự nó là không thể hàm xúc. Chủ tịch hãy bàn về giao thông lộn xộn hàng ngày với dân và CSGT; CSGT hãy thường xuyên trên đường giao thông để làm nhiệm vụ, hãy thật lòng thực hiện trách nhiệm hưởng lương của mình mới khả dĩ có thêm các luận cứ, luận chứng để có thể trở thành hàm xúc cho công việc. Dân sự là quan hệ của toàn bộ công dân của thành phố, vi phạm khi tham gia giao thông là một nhóm rất nhỏ trong toàn thể công dân ấy. Hãy thật lòng vì toàn thể, để có cơ may hàm xúc trước mọi người.
Vào mình, chia tay năm cũ 2014 ở tuổi đời 61. Xin chép ra đây câu thơ của Tố Hữu : "Chào sáu mốt đỉnh cao muôn trượng, ta đứng đây mắt nhìn bốn hướng". Chép để tự mình vận dụng trong suy nghĩ, suy xét về niềm vui và nỗi buồn cho thật lòng và hàm xúc. Xin chào tuổi 61, chào năm qua với đời mình theo cách vậy, suy xét thật lòng và hàm xúc. Đơn giản hơn nữa là học theo lời thoại của các diễn viên đã dẫn, để hàng ngày sống cho thật lòng và có cơ may hàm xúc. Hy vọng cuộc đời tự nó là cuốn hút, trong mình, trong bạn.
Người đăng: namtqsc vào lúc 20:43 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Luận Đời.

TỪ NHIỆM.

Nghỉ hưu, không ra cơ quan đã đành, những việc thay đổi lớn ở cơ quan cũng chỉ nghe loáng thoáng, vào tai này ra tai kia, không chú ý và cũng không quan tâm nữa. Hôm rồi nhân dịp 70 năm ngày thành lập Quân đội, mình ra cơ quan họp và nhận quà chia tay những người hưu. Ngồi nói chuyện với anh, em chợt thấy, điều mình đọc nhiều trên báo chí, nghĩ nhiều về nó song vẫn có cảm giác chưa thật hiểu : Từ nhiệm. Mình thực sự vỡ ra và thấy thoả mãn về cái chợt thấy để chợt hiểu ấy qua câu chuyện ở Ban Quản lý dự án, nơi làm việc cũ.
Báo chí bàn đã nhiều năm, phân tích nhiều khía cạnh khác nhau về từ nhiệm, từ chức, thậm chí còn bàn về "văn hoá từ chức" nữa cơ. Văn hoá từ chức, một cách nói biểu trưng của người Việt, thêm rất nhiều tính ngữ, trạng ngữ, vị ngữ và cả "đại ngữ" cho hoành văn tráng. Cách thêm này từ những điều to tát nhất như Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Viêt nam, Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, Tên cơ quan nào cũng nhân dân, đến những điều bình thường nhất như Chuyện này ly kỳ lắm, Cái này gai góc lắm, Những điều bí mật không được tiết lộ ... . Nghe nhiều, đọc nhiều về từ nhiệm, từ chức nhưng mình chưa hiểu lắm về điều muốn nói, tất nhiên là hiểu được nghĩa đen của từ nhiệm, từ chức (tự mình xin thôi giữ nhiệm vụ, chức vụ công quyền đang đảm nhiệm). Mình mang máng cho rằng nó còn nói lên một trách nhiệm gì đó? ngoài thôi trách nhiệm đang làm của cá nhân người từ nhiệm, từ chức. Cái trách nhiệm mơ hồ trong mình là gì nhỉ? Phải chăng như Minh Tuấn nói trong câu chuyện đàm tiếu về từ nhiệm ở Công ty Cổ phần Gang thép thái nguyên. " Ơ, thế cái người được cấp trên cử làm đại diện cho vốn của mỗi người chúng ta chỉ nói là từ nhiệm, chỉ đưa đơn ra là xong à. Hội đồng quản trị chỉ bầu người khác (chỉ trong mấy người đại diện vốn cao) là xong à. Phải nói gì đi chứ, nói về cổ phần quy định 10.000 VNĐ, đã từng lên 14.000 VNĐ nay còn 3.000 VNĐ đi chứ, nói đi chứ ... Cổ phần của Tôi đấy chứ, của chúng ta đấy chứ ". Và sau đó thêm rất nhiều lời bàn góp của mọi người, đại loại : "Xây nhà to thế"; "Tiền nhiều thế"; "Từ nhiệm xong ăn mười đời không hết"; "Ăn đủ rồi thì từ nhiệm"; "Không ăn được nữa thì từ nhiệm"; và rồi, đã "cấp trên cử" lại "làm đại diện vốn" thì nói làm gì?.
Chợt thấy, chợt hiểu đầy đủ về rất quen : Từ nhiệm.
Cùng chung loạt suy nghĩ về điều này : BÁN CÁI.  hoặc xa hơn vào năm 2010 : CÂU CHUYỆN CƠ CHẾ. mới càng thấm thía điều hiểu được hôm nay. Từ nhiệm.
Người đăng: namtqsc vào lúc 17:36 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Gang thép., Luận xã

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

BẤT AN.

Bị ốm vặt, mệt mỏi khoảng chục ngày rồi, thân thể bất ổn nên tinh thần cũng bất an, không tạo được chú ý vào một việc gì, ngay cả đọc cũng không thấy ham, ít thấy được ý mới. Bỗng dưng đọc bài này : Hộp quà ở Seoul và bát phở khổng lồ dối trá.
Thấy muốn trích một đoạn dài sau : "Mới đây, tôi vừa xem một video clip khá thú vị trên mạng xã hội Thông tin Hàn Quốc. Để thử lòng trung thực của người dân thủ đô Seoul, người ta đã chuẩn bị 100 túi quà (gồm có hoa và hộp quà được bọc vô cùng bắt mắt) có gắn thiết bị định vị GPS và thả chúng dưới chân ghế của 100 chiếc tàu điện ngầm chạy trong tuyến đường số 1.
Camera đã quay lại hình ảnh rất nhiều người dân sau một hồi ngó nghiêng đã xách túi quà lên. Đến cuối ngày, nhóm thực hiện kiểm tra và chỉ thấy còn đúng 6/100 túi quà trở về nguyên vẹn. Đây quả là một kết quả đáng thất vọng?
Điều bất ngờ là đến ngày hôm sau, GPS thông báo kết quả 81 túi quà còn lại đang được tập trung tại Trung tâm lưu trữ đồ thất lạc của ga tàu điện ngầm. Tức là đã có 87/100 túi quà đã trở về nguyên vẹn sau cuộc thí nghiệm này.
Dẫu kết quả chưa phải là 100%, nhưng 87% theo tôi có thể coi là một con số rất khả quan về lòng trung thực của người dân thủ đô Seoul ở đất nước Hàn Quốc. Hơn ai hết, có lẽ người Hàn Quốc là những người mừng vui nhất khi biết được kết quả của thí nghiệm này, bởi bạn cứ nghĩ mà xem, còn gì sung sướng và hạnh phúc hơn khi được sống trong một cộng đồng gồm phần lớn những con người trung thực?"
Muốn chúc mừng họ, nhưng không dám, người dân Hàn quốc đang hưởng điều đó một cách bình thường mà, họ đang sống trong đời sống thường nhật như vậy đấy, có hiển hách, vang dội, thần kỳ gì đâu mà lại chúc mừng. Muốn nghĩ về mình (không phải là đoạn viết sau về bát phở khổng lồ - trong bài đã dẫn), mà nghĩ về chính bản thân mình, chính thế hệ mình. Cái thế hệ cuối cùng của cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước, cái thế hệ hiện đang nắm quyền lãnh đạo đất nước từ cấp cao nhất đến thấp nhất, cái thế hệ đã từng hiển hách, vang dội, thần kỳ, đã từng lãnh đạo trong suốt những năm qua đến nay. Nghĩ về thế hệ vì những điều đang diễn ra, vì tham nhũng, vì vô cảm, vì dối trá. Nghĩ khi tiếp xúc với các nhân viên công lực còn ít tuổi ở các cơ quan hành  chính các cấp mới giật mình làm sao : Họ ăn cắp từ thời gian làm việc (nước ta gọi là thời gian công tác), đến ăn cắp thái độ đối với công dân và ăn cắp công quỹ dưới đủ dạng, đủ chiêu trò.
Nghĩ về những câu đối đáp mình đã nghe :
- Xin lỗi, từ người này ngày mai làm tiếp, bây giờ cháu phải đi họp. "Cháu" cơ đấy, thật đáng quý.
- (Hất hàm) Dán ở kia kìa, tự đọc chứ ai giải thích được mãi.
Nghĩ về sự truyền dạy, về làm gương của một thế hệ cho một thế hệ đã hoàn thành. Thế đấy.
Lại đọc bài này : Gía dầu rơi thê thảm và
Bất an. Rất bất an.
Người đăng: namtqsc vào lúc 20:35 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Luận xã

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

MÌNH SAI NHIỀU HƠN.

Nhân chuyện taxi Uber với các bài viết này :






  • Bộ Giao thông: 'Taxi Uber hoạt động trái luật' - VnExpress

    vnexpress.net/.../bo-giao-thong-taxi-uber-hoat-dong-trai-luat-3114792.h...


    8 giờ trước - Việc taxi Uber hoạt động ở TP HCM và bị lực lượng chức năng xử lý được đề cập nhiều trong cuộc họp báo về tuyên truyền thực hiện các nghị  ...
  • TP HCM ra quân xử lý dịch vụ taxi Uber - VnExpress

    vnexpress.net/.../tp-hcm-ra-quan-xu-ly-dich-vu-taxi-uber-3113653.html


    3 ngày trước - Khi được kiểm tra, tài xế các ôtô kinh doanh dịch vụ taxi Uber đều không xuất trình được giấy phép kinh doanh của công ty, khiến thanh tra ...
  • Đại diện Uber nói gì về dịch vụ taxi “lạ” tại TPHCM? - Xã hội ...

    dantri.com.vn › Xã hội


    3 ngày trước - (Dân trí) - Đại diện Uber khẳng định, đối tác của Uber là những công ...TPHCM lúng túng trong việc xử lý dịch vụ taxi “lạ” >> Đề nghị Bộ GTVT ...
  • TP.HCM có dịch vụ taxi xe sang Uber - Travellive

    www.vntravellive.com/.../tp-hcm-co-dich-vu-taxi-xe-sang-uber-7491.ht...


    Sau một tháng thử nghiệm dịch vụ taxi xe sang Uber, mới đây, Hãng Uber (Mỹ) đã chính thức khai trương, đưa dịch vụ này vào hoạt động tại TP.HCM.

  • Riêng tại bài Bộ giao thông vận tải : Taxi Uber hoạt động trái luật.  Thì xin trích : "Thừa nhận dịch vụ Uber rẻ hơn các loại hình taxi khác, nhưng Thứ trưởng GTVT Nguyễn Hồng Trường cho rằng ở Việt Nam chưa có quy định cụ thể về loại hình này nên 'bất kỳ hãng nào hoạt động đều là trái luật'."
    Trong khi xem các bài trên, nhất là xem các phát biểu của nhiều quan chức liên quan về vấn đề này, mà người cao nhất trong nghành như dẫn trên " ở Việt nam chưa có qui định cụ thể về loại hình này nên "bất kỳ hãng nào hoạt động đều là trái luật" ". Mình lại nghe văng vẳng lời khẳng định nghiêm túc của Thủ tướng ta "việc gì pháp luật không cấm thì người dân được phép làm".
    Cuộc sống là, cây cứ mọc, vật cứ sinh, con người cứ phát triển. Từ những "cứ" đó mà cây tự đâm cành ngang, nảy cành dọc vào nhau để sống, vật tự phân vùng không gian để lớn, con người tự dàn xếp để cùng nhau phát triển. Đến một lúc văn minh nào đó con người nghĩ ra luật để có được trạng thái cùng sinh tồn. Bản chất các điều luật dân sự có thể đi sau cuộc sống, để dàn xếp cho cuộc sống phát triển trong tương đối trật tự giữa người với người, giữa những sinh vật biết nghĩ ấy mà.
    Và xin bình.
    Xem phim Hàn quốc nghe đoạn thoại giữa hai đứa trẻ :
    - Mình xin lỗi, hôm qua mình đã sai.
    - Ồ không, mình sai nhiều hơn.
    Tất nhiên là đầy khiêm tốn, nhưng mình không nghe ở lời thoại mà nghe ở thái độ sống của hai đứa trẻ đó. Thái độ sống tôn trọng người khác và nghiêm khắc với bản thân, thái độ sống của con người.
    Là một công dân, Ô Trường có thể nghĩ "pháp luật không cấm ... ' dẫu chỉ là tự nghĩ. Là một Thứ trưởng bộ GTVT Ô có thể nói "Phát âm tiếng Hàn thế nào nhỉ? mình không biết!" Việt nhé, tiếng Việt nam đầy tự hào nhé, tiếng mẹ đẻ ta ra : "Thứ trưởng GTVT Nguyễn Hồng Trường cho rằng ở Việt Nam chưa có quy định cụ thể về loại hình này,  nên "với trách nhiệm công tác của mình, Bộ sẽ trình lên chính phủ quy định này vào ngày X. Từ nay đến khi quy định có hiệu lực người dân cứ sử dụng dịch vụ Taxi Uber bình thường. Chúc các bên thượng lộ bình an." ".
    Không phải tiếng nói của ổng lớn đâu, lúc này đây thèm nghe tiếng nói con trẻ, tiếng nói có thể còn nhọng nhíu nhọng nhô : Ồ không, mình sai nhiều hơn.
    Viết thêm (20h cùng ngày). Đã nghe được tiếng nói đáng yêu ấy từ  Ô THĂNG , cũng vui lên được rồi.
    Người đăng: namtqsc vào lúc 09:00 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

    20 - 11 VÀ ...

    Như một lời với các GIÁO THÂN., với mình, với CON., cháu và người XƯA xa vắng.

    Đã


    Đã không còn rể Trường rồi
    Đã không thân, cũng chẳng gần Trường ơi
    Ngôi Trường vợ dạy một thời
    Đã thành ra thế: một đời? lại không!
    Ngày hiến chương, có xót trông?
    Người đây, Trường đấy, mà không thấy người!
    Đã thành người hết sự đời
    Đã là tình cạn, Trường ơi? trường mình!
    20/11/2006

    Những câu viết tám năm rồi, tám năm Em đi xa. Những câu luyến tiếc về  buồn đau, trong thảng thốt và hẫng hụt.
    Đến hôm nay, lại 20 - 11. Tứ thân phụ mẫu đã đi rồi, và : Đã là tình hết, tình ơi, tình mình. Đang đoàn viên với người sau tới, hậu duệ của mình
    Đã là :



    Tuổi già kéo Cháu vào ra
    Mai này Cháu kéo thân ta về trời
    Ông đi đã cuối đường đời
    Cháu đà nhu nhú cái thời mầm non.

    Tre đã già, măng đã mọc, cái vòng sinh tử một đời và muôn đời. Đã đến lượt ta rồi, theo thứ tự cuộc sống, ta đã đứng đầu cuộc xếp hàng về nơi ấy, và lại đoàn viên cùng người đi trước. ... sắp đoàn viên.

    Người đăng: namtqsc vào lúc 18:00 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận Đời.

    Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

    THUÊ THÔI.

    Thuê giám đốc doanh nghiệp đó là cách quản lý khi khối lượng quản lý lớn dần mà chủ doanh nghiệp không thể bao được hết. Những doanh nghiệp lớn của nhà nước là một dạng như vậy.
    Một tập đoàn đa quốc gia như Microsoft hay một cửa hàng ăn bé tẹo của Việt nam đều thuê nhân viên để làm việc cho mình. Sự khác nhau chỉ là thuê nhiều cấp hay một cấp công việc mà thôi, ở những công ty lớn là thuê Tổng giám đốc các loại, rồi Tổng giám đốc lại thuê giám đốc các loại và cứ thế đến nhân viên trực tiếp, còn cửa hàng ăn bé tẹo thì thuê nhân viên trực tiếp và thậm chí chỉ thuê một người. Một tập đoàn hoạt động theo định chế do tập đoàn ban hành, một cửa hàng hoạt động theo những điều khoản cụ thể, thậm chí bằng miệng không cần văn bản.
    Doanh thu của Microsoft năm 2010 là 62,48 tỷ USD, của Ford là 128,95 USD lớn hơn GDP của Việt nam là 104,6 tỷ USD. Nếu là một quốc gia Ford xếp trên Việt nam và sau nhiều tập đoàn khác. Nói vậy để thấy riêng về điều hành hoạt động kinh doanh, qui mô phải điều hành của Ford lớn hơn nền kinh tế của Việt nam. Ở các công ty này không có tham nhũng, tham ô (theo tổ chức minh bạch quốc tế thì :   "tham nhũng là Lợi dụng quyền hành để gây phiền hà, khó khăn và lấy của dân. tham ô là hành vi Lợi dụng quyền hành để lấy cắp của công.")  chỉ có lấy cắp (ăn cắp) của công ty mà thôi.
    Nói dông dài vậy để nói về những phát biểu tâm huyết, gang thép của các đại biểu quốc hội tại kỳ họp 8 quốc hội khoá 13 về nhân sự (không phải là nhân lực) - xin dẫn một bài đanh thép : ĐẠI HỘI ĐẢNG 12 PHẢI LÀ CUỘC CÁNH MẠNG VỀ NHÂN SỰ. Phát biểu đầy tâm và cao tầm vậy, nhưng ở ta tham nhũng, tham ô rất nhiều trong các doanh nghiệp nhà nước, các công ty cổ phần vốn nhà nước chi phối (bao gồm cả các ngân hàng cổ phần). Vì sao? vì ở đó tiền của nhà nước được coi là của chung, của chùa, ở đó chưa ký hợp đồng với giám đốc, tổng giám đốc theo các điều khoản nghiêm ngặt về tài sản doanh nghiệp. Ở đó còn duy trì chế độ bổ nhiệm, một người rất to ký cho một người.
    Cuộc cách mạng nhân sự nếu có, thì trước tiên hãy là cuộc cách mạng nhân lực, sử dụng nguồn nhân lực hiệu quả. Hãy đi thuê nhân lực, hãy cho những người đang được gọi là cán bộ, công nhân được làm thuê thực sự, bằng một hợp đồng đơn dạng ký giữa hai bên, chứ không phải là cái hợp đồng đồng dạng hàng ngàn hàng vạn bản như nhau được ký bởi một bên và bên kia gần như bắt buộc ký, để rồi thực hiện rất ít hoặc không thực hiện được.
    Xin kể chuyện này : Giám đốc một công ty nhà nước tâm sự. Nếu chỉ trông vào kết quả sản xuất kinh doanh thì giám đốc ăn gì, lương hằng tháng được bao nhiêu, nếu chỉ bán hàng thì vừa bận bịu bán vừa lo chuyện kiện cáo chất lượng, khối lượng hàng hoá đã bạc tóc rồi, nói chi đến lao tâm khổ tứ để lo kỹ thuật máy móc thiết bị hoạt động tốt, vận hành thường xuyên và liên tục. Nhưng ... nhưng máy móc bị sự cố, hỏng hóc thì mới có cơ hội để thu nhập chứ, mới mua rẻ nhập đắt được chứ, mới chuyển lãi được chứ. Ôi trời! nhưng đúng, đúng quá.
    Nếu mình làm cho sướng bản thân thì cứ hì hà, hì hụi làm thôi, càng hà nhiều thì càng sướng, càng hụi lâu càng sướng, chẳng nói cho ai biết cái sướng này đâu. Nếu mình làm tiền thì mình đi thuê thôi, giá mồ hôi không đắt đâu, chỉ có thuê mồ hôi mới được nhiều tiền, từ tiền lại đầu tư tiếp, thuê tiếp nhiều lên để có thêm thật nhiều tiền, tiền làm ra tiền mà, cho tiền ra cửa để tiền còn đẻ chứ. Thuê thôi. Làm kinh tế thì phải theo qui luật kinh tế chứ, cho dù gọi là dự án, ngân hàng, sản xuất, kinh doanh thương mại hay gì gì nữa thì cũng thuê thôi. Cho dù vốn sở hữu dạng nào, toàn dân, nhà nước, cổ phần, tư nhân đi chăng nữa vẫn là làm kinh tế, thuê thôi. Dòng chảy đầu tư nước ngoài FDI đang vào Việt nam là vậy đấy, thuê thôi, thuê lao động rẻ thôi, thuê đất rẻ thôi, thuê ở đây đang được ưu đãi rất nhiều về hạ tầng, phí, thuế, thuê ở đây rất dễ chuyển giá, chuyển lãi, thuê thôi. Những Canon; Sumitomo; Samsung; Foxconn; Mictac; Tyco Electronics; ABB; Nokia; ...  ra khỏi Trung quốc thôi, vào Việt nam thôi, ra khỏi chỗ đắt vào hẳn chỗ rẻ thôi, thuê thôi.
    Người đăng: namtqsc vào lúc 19:30 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

    RƯNG RƯNG.

    Đọc xong bài GHI CHÉP VỀ NHỮNG CÁI TÊN. mình thấy rưng rưng, có lẽ vì tủi phận. Xin trích một đoạn : "Tôi lại nhớ cuốn sách mình vừa đọc của tác giả Trà Vigar, nhớ những bức ảnh của Ina Jara, nhớ giọng ca Ksor Đức, Danh Nay, David Boo… Những người bạn dân tộc thiểu số trên đất nước này, với suy nghĩ rằng những cái tên của họ đa dạng và đẹp đẽ, chứ không phải là những cái tên để đón nhận sự phán xét."
    Xin không nói về bài viết đã gây nên cảm xúc ra sao, đã làm tôi rưng rưng thế nào. Xin không kể lại những người, những kiếp người và "những sinh linh bị lìa bỏ trước khi nhận biết thế gian" tác giả Tuấn Khanh đã dẫn trong bài viết, bởi làm vậy là thừa.
    Xin được đề cập thế này : Quốc hội là cơ quan lập pháp của Quốc gia, ở nước nào cũng thế, vậy những gì liên quan đến cả quốc gia thì phải lập pháp ngay để mọi người dân trong cả quốc gia đó hành pháp, những gì liên quan trong một vùng miền thì nghiên cứu để có thể/hoặc không nên đưa vào lập pháp. Tất cả những gì chỉ của cá nhân thì để cho cá nhân đó lập pháp, những gì trong một nhóm nhỏ, một đơn vị hành chính thậm chí một Tộc người, thì để cho những bộ phận đó tự lập pháp. Ở đây đang bàn về quan hệ dân sự trong quốc gia, tức các quan hệ người - người, quốc hội nên tránh những THAY MẶT. hoặc CƯỠNG BỨC. không những không cần mà còn gây ra rắc rối không đáng có trong quan hệ dân sự.
    Xin thưa rằng, những gì người dân tự làm (đặt tên chẳng hạn) nếu gây lên những phiền luỵ, rắc rối cho chính họ trong các quan hệ xã hội thì tự họ sẽ từ bỏ, dư luận xã hội sẽ phán xét việc làm đó bằng những đánh giá cộng đồng. Cuộc sống vốn tự đào thải hay hấp thụ theo cách chọn của chính nó, như cơ thể mỗi người ấy mà, ăn, uống, thở rất khác nhau, nhưng cũng chỉ đắp vào cho thần xác và thần tính của mỗi người mà thôi. Cái cách đào thải hay hấp thụ của mỗi xã hội, mỗi bộ phận xã hội tạo nên văn hoá của xã hội, bộ phận xã hội ấy. Cái cách đào thải hay hấp thụ của mỗi cá nhân sẽ tạo nên béo gầy, cao thấp và tính cách của mỗi cá nhân người ấy.
    Người đăng: namtqsc vào lúc 20:00 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

    LÀM BÁO BẨN.

    Mình chụp màn hình này :

    và đánh dấu hai bài viết, Hai bài này đều lấy từ trang khác nhưng chung ở chỗ : Cách đưa tin bài giống hệt đưa tin bài trong "vụ Tướng Quắc". Mặc dù đã xem hai bài trên ở trang tin khác, nhưng trang đó không có uy tín nên đọc để biết vậy thôi. Còn trang này rất cần có uy tín nên không được làm báo bẩn.

    Người đăng: namtqsc vào lúc 14:32 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

    SỐNG KHỔ QUÁ.

    Xem bài Nguyên TGĐ bia Huda Huế lĩnh lương hưu 65 triệu tháng
    Xin trích một đoạn trong bài : "Theo ĐB tỉnh Thanh Hóa Bùi Sỹ Lợi, Phó chủ nhiệm UB Các vấn đề xã hội, nêu một ví dụ cho thấy bất cập của cách tính lương hưu hiện hành.
    lương hưu, bảo hiểm xã hội
    ĐB Bùi Sỹ Lợi
    "Nếu được hưởng lương hưu bằng 75% của 5 năm hoặc 10 năm cuối trước khi nghỉ thì hiện có 1 trường hợp rất đặc biệt là ông Nguyễn Minh, nguyên Tổng giám đốc nhà máy bia Huda Huế hiện hưởng lương hưu 65 triệu đồng/tháng, cao hơn rất nhiều lương của Chủ tịch Quốc hội hiện nay", ông Lợi cho hay." 
    Mình thấy người phát biểu đã nói thiếu : Giám đốc bia Huda đã đóng bảo hiểm bao nhiêu trong một tháng? Chỉ nói vậy dễ gây hiểu lầm chế độ lương hưu hiện nay quá lợi cho người đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc. Ngoài ra nếu thiết kế chính sách, khi phân tích phải toàn diện, phải nói thêm lương của Chủ tịch Quốc hội là bao nhiêu? đóng bảo hiểm hằng tháng được bao nhiêu, có đóng thuế thu nhập cá nhân không, nếu đóng thì bao nhiêu?. Sao chính sách lại bất cập làm vậy?. Một giám đốc doanh nghiệp cấp tỉnh có lương hưu hằng tháng cao hơn rất nhiều lương của Chủ tịch Quốc hội hiện nay thì có bất cập không. Tại sao? Dẫn số liệu phân tích ra chứ nhỉ, nói khơi khơi vậy sao?
    Ở các nước phát triển, cá nhân mỗi người thường tự hào đã đóng bao nhiêu thuế cho nhà nước, bao nhiêu bảo hiểm cho các công ty. Nộp thuế để xây dựng và bảo vệ tổ quốc, nộp thuế là nghĩa vụ của công dân mà, khẩu hiệu ở nước mình thường thế, đóng thuế là yêu nước mà, các quan chức cấp cao nước mình thường hô hào vậy, đóng bảo hiểm là nhân đạo, nhân văn mà, là mình vì mọi người mà, là trách nhiệm cộng đồng cao cả mà. Thuế thu nhập cá nhân (lương, bổng) và bảo hiểm xã hội bắt buộc là hai sắc đóng được thánh thót vang ca như trên mà, cũng như các nước phát triển mà. Xin kể thêm, cách nay hơn 20 năm, mình có đọc trong báo Nhân dân bài phê bình bảo hiểm hưu trí của các nước tư bản là chiếm dụng vốn của người lao động, đại loại lý luận rằng thu của công nhân nhiều năm sau mới trả lại, thu nhiều trả ít. Liệu ở nước ta có thu ít trả nhiều cho người đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc không? Bị bắt buộc đóng ít mà được trả nhiều thế, gọi bắt buộc làm chi? hay bắt buộc nhận thưởng? Đất nước vạn, triệu lần hơn rồi sao.
    Hãy biết rằng Bill Gates không có lương hưu do bảo hiểm xã hội bắt buộc trả để có thể ví von : Đóng góp cho xã hội nhiều như Bill Gates, mà không có lương hưu, lương hưu của cựu giám đốc Huda là quá cao, đất nước mình tuyệt không? (không so sánh được về số liệu, phép toán so sánh số lần hơn không có nghĩa khi chia 65,2 triệu đồng cho 0 đồng). Nếu chi trả đang quá cao thì trả thấp đi à, căn cứ vào đâu? nếu trả thấp mọi người không đóng bảo hiểm xã hội nữa, tự dành dụm tiền để chi dùng khi nghỉ việc à, nếu vậy bảo hiểm bắt buộc sống bằng chi? Hì hì. Để thấy rằng lương hưu hằng tháng của mỗi người là một phép tính luỹ kế theo đóng góp của từng năm được tính thêm lãi suất cho đến khi được thụ hưởng, chia cho thời gian thụ hưởng bình quân theo giả định hoặc theo pháp luật đối với bảo hiểm xã hội bắt buộc của nhà nước. Đấy là nói chung cho người lao động có đóng bảo hiểm bắt buộc, chứ không bàn tới Chủ tịch Quốc hội hay nguyên thủ Quốc gia khác của nước ta. Mình tò mò thử với các cụm từ "lương hưu của Chủ tịch Quốc hội Việt Nam" hoặc " ... Thủ tướng Việt Nam" hoặc " ... Chủ tịch nước Việt Nam" hoặc " .. Tổng bí thư Việt Nam" thì google không có kết quả khả dĩ, chỉ trả về nhiều tin theo lương hưu 65,2 triệu như đang bàn. Như vậy có thể giả định lương hưu của các quan chức cao cấp quốc gia Việt Nam do pháp luật quy định chứ không theo đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc. Không có số liệu để xem xét..??.
    Lại bàn, lương hưu mà cao hơn rất nhiều lương của Chủ tịch Quốc hội hiện nay thì : Chủ tịch Quốc hội sống khổ quá, dưới mức của người hưu rất nhiều, khổ sở thế làm sao có sức để làm việc cho dân cho nước. Qua phát biểu đã trích trên tại Quốc hội, mình mới biết Chủ tịch Quốc hội sống thiếu thốn và khổ sở quá, người về hưu còn có tiền kương hưu để sống rất nhiều cao hơn. Sống khổ quá. Hu hu!.
    * 10 giờ ngày 27/10/2014 : Xin bổ xung một số liệu đã được báo nêu Sếp nhận lương hưu 65 triệu đồng tháng : Nói về lương của tôi là vô duyên., nên đọc để hiểu Giám đốc bia Huda Huế đóng bảo hiểm thế nào? 
    Người đăng: namtqsc vào lúc 20:00 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

    HỌC THẾ NÀO.

    Đọc bài : GIÁO DỤC THỜI RÚC RÀO (#4) : THẠC SĨ TẠI CHỨC.
    Mình chợt nhớ chuyện vui trong thi tốt nghiệp phổ thông trung học, cũng có thể trong thi đầu vào đại học. Một thí sinh thi xong, nói chuyện cùng ông Anh đã ném phao cho mình : 
    - Anh : Thế nào? Có chép được hết không?.
    - Thí sinh : Thời gian thoải mái, giám thị coi dễ, chép hết không bỏ chữ nào, thật tuyệt.
    - Anh : Sao không bỏ chữ nào, phải bỏ đi một đoạn chứ!
    - Thí sinh : Đoạn nào?
    - Anh : Thì đoạn sai. Tao đã mở ngoặc ghi rõ (không chép đoạn này) rồi mà.
    - Thí sinh : Thì Em cũng chép thế, kể cả ngoặc đơn như của Anh. Thầy chấm phải hiểu chứ! ớ .. ớ.
    Nay đọc đoạn này trong bài đã dẫn "5. Đồng nghiệp, hướng dẫn nghiên cứu sinh. Sau khi đọc nội dung NCS gửi, thấy rút điện thoại ra gọi: “Lần trước đã dặn cậu là phải sửa chỗ này, vậy mà vẫn copy y nguyên mà không sửa là sao? Trong báo cáo ghi là ‘phấn đấu đến năm 2xxx đạt kết quả là…’ thì khi copy vào luận án phải sửa lại là ‘đến năm 2xxx đã đạt được…’ chứ. Bây giờ đã qua năm 2xxx rồi còn gì”. Quay sang mình, phân bua: “Nhắc đi nhắc lại rồi mà nó vẫn quên. Cái thằng, sao mà dốt thế”." 
    Thi tốt nghiệp phổ thông trung học, copy bằng tay mà không sai một chữ, kể cả ngoặc đơn thì thật tài. Làm NCS, copy bằng máy nên chính xác tuyệt đối là đúng, có gì mà dốt, máy "dốt" à. Mình thấy người đưa hồ sơ luận văn để NCS copy thành luận văn của mình mà chưa sửa cho đúng trước đi mới gọi là ... dốt chứ, đã nghéo tay hợp đồng rồi, thoả thuận rồi sao làm thế, chê ai.
    Lại nói về chuyện học và các loại bằng cấp ở bài trên. Theo mình thì gọi là tại chức hay tại lễ, hoặc tại đêm, tại tết, tại chủ nhật, hoặc phản cảm hơn tại trên, tại dưới, tại sấp, tại ngửa cũng được miễn là tại đủ và đạt là chuẩn. Học vào lúc nào thì học (ngày lễ, ngày tết, ngày chủ nhật), học ở vị trí đang làm việc nào thì học (có chứa danh : Tại chức, đang làm thuê : Tại thuê, nghề tự do : Tại tự do, làm ô sin : Tại ô sin) miễn là học đủ tín chỉ và thi kiểm tra đạt tất cả các tín chỉ (kể cả thực nghiệm, thí nghiệm) là được cấp bằng phù hợp. Đấy là nói học như thế nào đối với tất cả những người học có nhu cầu được cấp bằng đã đạt trình độ X, Y, Z về từng cấp học hoặc chuyên ngành học, không nói tới những người học không có yêu cầu được cấp bằng và không đề cập chút gì về học như thế nào (cách học, phương pháp học) của mỗi cá nhân người học. Tất nhiên ta cũng đều hiểu bằng cấp là phó bản, trình độ của người được cấp bằng mới là chính bản, phó bản thì có thể copy như thạc sĩ trên, chính bản thì phải nói ra, viết ra, làm ra mới biết. Cái bằng ấy (phó bản) viết tên cái người ấy đã đạt trình độ ấy (chính bản), đơn giản vậy thôi, như vậy thì đâu có phải phân biệt tại Dì (xin đọc là gì - Cậu đánh máy sai) theo thời gian thực học hay nói quậy như trên là theo tư thế học, Dì như thế nào cũng được, miễn đủ và đạt những Dì. Học thế nào là vậy.
    Xin nói thêm về ý rúc rào. Ai chả muốn rúc rào, nếu rúc rào mà được sử dụng, thậm chí sử dụng với thù lao và được vinh danh hơn hẳn học chính quy, ai cũng muốn. Mình đã từng nghĩ : Nếu hồi đó không về phục viên, không thi theo diện thí sinh tự do để vào học chính quy, mà chuyển nghành rồi học tại chức thì chắc chắn là có thời gian đóng bảo hiểm (thời gian công tác) liên tục dài hơn 6 năm, có mức lương cơ bản cao hơn, sẽ được trả lại bảo hiểm nhiều hơn và lương hưu cao hơn, chưa kể theo "trào lưu" thời mình công tác sẽ "có thể" được thù lao và vinh danh cao hơn. Học thế nào còn do dùng thế nào là vậy, cái "có thể" đã khuyến khích cái học thế nào cũng là vậy. Học thế nào là vậy!
    Cũng xin coi như viết tiếp cho HỌC GÌ.  trong vài suy nghĩ gần đây tại  CÙNG CÁC GIÁO.  về GIÁO DỤC, GIÁO DỤC.
    Người đăng: namtqsc vào lúc 20:01 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Học, Luận xã

    Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

    CHIẾM CHỖ.

    Mỗi người khi sinh ra là một sự chiếm chỗ hữu hình, Tôi đã sinh ra. lớn lên tiếp tục chiếm chỗ trong cuộc sống này. Nghiễm nhiên là tự chiếm, khi ăn, khi ngủ, khi chơi, cả khi bị bệnh trong bệnh viện, mọi khi, mọi lúc đều tự chiếm một không gian nào đó, khoảng không gian tự tại, chính mình.
    Sự chiếm chỗ trước tiên là chiếm không, thời gian bằng thể tích vật chất của cá nhân mỗi người, dù to nhỏ, gầy béo, cao lùn khác nhau. Vì con người cụ thể là chất rắn nên không hòa được vào nhau như thường nói hai tâm hồn hòa lẫn vào nhau, do vậy dẫu vào lúc hòa hợp đáng yêu đó của mỗi đôi người vẫn cứ trên, cứ dưới, bên phải hay bên trái phân minh. Khi ăn, khi chơi, lại càng vậy, có thể món ăn rất khác nhau về thực phẩm hay cách chế biến cùng một thực phẩm, càng rất, rất khác nhau nữa về tiền cho mỗi bữa ăn, vẫn chiếm cùng một chỗ ăn (không tính chi li đơn vị thể tích), cùng một chỗ chơi, cùng là chiếm chỗ như nhau. Khi làm việc cũng vậy, có cá nhân chiếm chỗ Tổng giám đốc, chiếm chỗ Chủ tịch nước, chiếm chỗ nông dân, công nhân, hay là nghề tự do, giúp việc gia đình, cùng chiếm một chức danh chung làm việc, khác chức danh cụ thể Chủ tịch hay Hót rác mà thôi. Có những cá nhân ít xê dịch, di chuyển, có cá nhân liên tục xê dịch di chuyển cho công việc (ở Việt nam hay gọi là công tác ấy mà), cho chơi theo ý cá nhân (hay gọi là du lịch cho sang) thì cũng là cùng chiếm chỗ liên tục theo thời gian chỉ khác không gian mà thôi. Lại bàn về sự khác trong chiếm chỗ, ăn khác, ngủ khác, nghỉ khác, chơi khác, đều rất khác về sử dụng vật chất, vật chất ăn, vật chất ngủ, vật chất nghỉ và vật chất chơi, mỗi người một thứ. Cho dù có sự phân biệt về sang hèn cái vật chất ăn, chơi, ngủ, nghỉ ấy thì ước mong về nó, nơi mỗi người nhiều khi lại trái ngược với sang hèn. Có người xê dịch cả đời nhưng vẫn áy náy vì chưa đến được nơi ấy một lần, nơi mà con người cụ thể được gọi là thảo dân chưa đi quá vài chục kilômét suốt cuộc đời mình, nơi mà cá nhân được gọi là Chủ, là Tổng cho đến cuối cuộc đời vẫn chỉ là mong ước, mong muốn được đến một lần. Có người đã gặp hàng vạn, hàng triệu người trong cuộc đời mình theo chức danh công tác, lại mãi mãi chỉ là mơ về một người, ước được cùng người một lần giao đãi mà chưa thỏa. Thế đấy, cùng là chiếm chỗ ngang nhau, bình đẳng trong không thời gian, vẫn khác đến vô cùng mỗi sự chiếm được định danh, được so sánh trong mỗi và trong mọi người, vẫn khác đến vô tận trong muốn chiếm, chiếm quyền, chiếm tiền và chiếm người với được chiếm. Sự chiếm chỗ của mỗi người để tự là mình thì tự nhiên nhi nhiên. Dân gian có thể tự ti hay tiêu cực hoặc thật vô tư trong ca dao khi nói rằng :
    Vua Ngô 36 cái tàn vàng
    Chết xuống âm phủ chẳng mang được gì
    Chúa chổm uống rượu tì tì
    Chết xuống âm phủ, kém gì vua Ngô.
    Hôm nay ngày 17/10/2014 đánh dấu 60 năm Tôi chiếm chỗ trong cuộc sống trên thế gian này, Bố, Mẹ đã cho tôi sự chiếm chỗ này, bạn bè, Vợ, Con, những người thân đã cùng giúp tôi chiếm chỗ đến hôm nay. Dẫu đã nói vẫn xin được nói, Tôi chiếm chỗ ra sao :
    Tên Tôi một nửa vòm toilet
    Một nửa loài người một nửa chiếu chăn
    Trong lòng bạn tên tôi một nửa
    Với mỗi người thân mỗi nửa trong tôi.
    Dẫu đã viết, đã đưa trong blog này, vẫn xin gom lại một vài trong đó đã cùng tôi chiếm chỗ như nào khi tự luận bởi Tôi :    BIÊN GIỚI.;    BỐN CHỤC NĂM RỒI VÀ TOÁN VÀ CHÂU.;  VẪN.;  NGOÀI 8/3.;  CHỢT NHỚ ANH TÀI.;  AI LÀM DỰ ÁN.;  HIỀN TẮM.;  HOÀI.; và  HOÀI NHỚ.;  TÌNH ĐỜI ĐỜI.;  TIỂU CHỦ.;  và  VÔ CHIÊU.;   TẦN CÚC.;  và  TẶNG CÚC.;  BẠN TÔI VÀ ĐẬP VÀO BỜ.;  và   DUYẾN NHỈ.;  VIÊN SỎI.;  ANH TUẤN.;  3C.;  10A(1).  và  10A(2).  và  VÔ TƯ THẦN TIÊN 10A(3).;  THƯỜNG TẠO THÀNH SỰ NGHIỆP.;  BẠN GIÁO.;  và  GIÁO THÂN.;  PHÁT SÁNG.;  KIẾP NÀO.;  QUANG TIẾN.;  YÊU THẾ.;  GIÒ LỤA.;  Mở ra là biên giới, cái biên giới mây ấy mà, khép vào là giò lụa, trong cái ngoặt gấp khúc cong cong ấy nhỉ (xin di chuột vào đấy, từng tên bài, nhấn để mở ra và đọc). Và chung nhất là tự luận về sự chiếm chỗ của thế hệ Tôi trong mấy chục năm qua với cảm quan của chính Tôi trong bài  THÀNH CỤ.


      Thành Cụ Cháu mình, chiếm chỗ đời ba.

    Thế hệ Tôi, một thế hệ Việt nam rất lạ, sống trong thời kỳ biến động nhanh chóng và dữ dội nhất của lịch sử dân tộc, rất nhanh chóng tự mình trải qua biến cải chỉ trong vài chục năm, từ người nông dân thực thụ, thành người thừa hưởng nền văn minh nhân loại, từ đi bộ, xe đạp, xe máy đến ô tô, máy bay, từ tự cung, tự cấp các vật phẩm tiêu dùng cơ bản đến sử dụng các vật phẩm công nghệ hiện đại sản xuất trên toàn thế giới, điện thoại di động, tiếp xúc người - người qua internet, từ thế giới quan cây đa, bến nước, sân đình đến thế giới phẳng trên màn hình điện toán, phẳng lỳ theo không và thời gian thực để cùng lúc nhận biết được nhiều nơi nhiều chỗ, phẳng đến mức mà tác giả của cuốn sách "Thế giới phẳng" Thomas L.Friedman đã phải thốt lên sau gần một thập niên xuất bản sách : “Nhìn lại, những gì tôi viết trong cuốn ‘Thế giới phẳng’ đã không còn đúng. Hiện nay, thế giới của chúng ta không phải là ‘thế giới phẳng’ mà là ‘thế giới rất rất phẳng!’ So với thời điểm tôi viết cuốn sách đó, thế giới hiện nay đã ‘phẳng’ hơn rất nhiều.” 
    Từ ngắm đít trâu đến nhận biết toàn cầu, thật lạ kỳ thế hệ đã chiếm chỗ như vậy, rất nhanh chỉ trong một thế hệ người, thế hệ chúng tôi.
    Cũng xin nói thêm về sự chiếm chỗ dài lâu mãi mãi mà dân gian vẫn gọi "sinh ký, tử quy" hay "sống gửi, thác (chết) về" theo cách nghĩ của Tôi đã hai chục năm có lẻ :

    Xin chào nhé

    Nào có xa đâu mà phải tiễn
    Nghĩa trang kia đầu xóm thôi mà
    Xin chào nhé Tôi đi thanh thản
    Về nơi xa dù rất gần người.

    Xin chào nhé không cười khóc nữa
    Khóc đủ rồi cười cũng không thêm
    Người ta sống đâu theo tuổi tác
    Vui buồn nhiều là thọ đấy thôi.

    Xin chào nhé hẹn nhau dưới đó
    Chúc trên này cười khóc thoả thuê
    Cho ai đó hay cho ta đó
    Khóc hay cười cũng cõi lòng ta!

    Xin chào nhé tôi đi trước nhé
    Phía xa kia quyến rũ tôi rồi!
    Chưa nghe kể chưa từng được biết
    Sẽ ra sao nơi ấy buồn vui?

    Tôi đọc sách không ít, xem trên mạng hàng ngày vẫn "Chưa nghe kể chưa từng được biết, sẽ ra sao nơi ấy buồn vui?". Và sau nữa một lời đã nói, sẽ nói và vẫn muốn nói dẫu để vui, vui : Hôm qua (lúc nào cũng hôm qua nếu còn có thể) đi xem bói, thầy bói dặn đi dặn lại, 50 năm nữa Anh có hạn rất nặng, phải cúng may ra qua khỏi. Tôi nói lời này để sống, và Tôi cũng hiểu rằng "Đắc nhất nhật, quá nhất nhật" :
    - ” Hãy chia đời sống ra thành từng ngăn tách biệt nhau, mỗi ngăn là một ngày.”
    Vì thế chúng ta đừng lo tới ngày mai ( chứ không phải không nghĩ gì đến ngày mai, bạn cứ nghĩ tới ngày mai đi, nhưng đừng lo gì cả.). vì ta chỉ lo ngày hôm nay thôi cũng đủ khổ rồi.
    Bất kỳ ai cũng có thể làm công việc hằng ngày của mình, dù nặng hay nhẹ cũng có thể sống một cách êm đềm, trong sạch và đầy ý nghĩa từ lúc bình minh đến hoàng hôn, phải cuộc đời chỉ bấy nhiêu thôi.
      Hôm nay là một ngày sống mới, một chiếm chỗ mới của Tôi, Tôi chiếm chỗ trong cuộc sống này cùng người thân, bạn bè gần xa, Tôi đang viết là Tôi đang chiếm chỗ Tôi. Chiếm chỗ Tôi cho Tôi, cho người thân (cho Con) và bạn bè, chiếm chỗ.



    Người đăng: namtqsc vào lúc 18:00 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Ban bè.

    Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

    VIẾT THẬT.

    Mình đưa về đây bài viết http://nguyentandung.org/suy-nghi-ve-cau-noi-danh-con-chuot-dung-de-vo-binh-cua-tong-bi-thu.html  và mình gọi nó là bài viết thật, viết thật trên trang Thủ tướng.



    Người đăng: namtqsc vào lúc 17:48 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

    CÙNG LÀ TIỀN.

    Trong các hoạt động nào đó, nếu thu được bằng tiền thì con người sẽ quan tâm đến lỗ và lãi, tức hiệu số tiền thu vào và chi ra cho hoạt động ấy, hoạt động này gọi là kinh doanh. Hoạt động kinh doanh được thực hiện dựa trên lợi nhuận. (cứ như chép ấy nhỉ).
    Trong các hoạt động nào đó, không được thu bằng tiền mà con người chỉ quan tâm đến hiệu quả, tức sự thu hút hay hưởng lợi chung được mang lại, hoạt động này gọi là hoạt động xã hội. Hoạt động xã hội được gọi đa dạng hơn, công ích, từ thiện, nhân đạo, tài trợ, nhưng có thể gọi chung là dựa trên lợi ich của con người, các hoạt động phi lợi nhuận. (cứ như chép ấy nhỉ).
    Hoạt động nào cũng là chi phí, mọi hoạt động sống của con người đều phải chi phí. Chi phí nuôi sống bản thân, gia đình, chi phí cho hoạt động kinh doanh, chi phí cho hoạt động xã hội. Các chi phí này được định giá tiêu hao bằng tiền hoặc tiêu hao bằng hoạt động sống của con người, thường là cả hai và được đền đáp bằng lợi nhuận hay lợi ích. Nói đến cùng là chi phí cho lợi nhuận hoặc lợi ích kỳ vọng. Với lợi nhuận là số tiền hoặc vật chất quy tiền thu được thông qua hoạt động, với lợi ích là sự tiện dụng mang lại cho mình hoặc cho người. Chi phí  để đạt được lợi nhuận hoặc lợi ích, mọi hoạt động của con người đều là như vậy và đều dựa trên tính toán rằng : Chi phí nhỏ nhất, lợi ích lớn nhất. Cùng là tiền.
    Lợi ích đến lượt nó lại được định trên hệ quy chiếu nào như thông thường hay bàn là con cá hay cần câu. Đói thì cần cá ăn ngay cho khỏi chết, có ăn lưng lửng rồi thì muốn cần câu với hy vọng tự mình không đói vào ngày mai. Bệnh thì cần chữa ngay để khỏi chết, chưa bệnh thì nghĩ ra cái cách để phòng. Câu chuyện của thằng Bờm là điển hình cần con cá, điển hình của việc định giá kinh tế với Phú ông theo nguyên tắc vừa giá. Bờm không hy vọng hão vào "hữu nghị viển vông" với Phú ông, không phụ thuộc toan tính của Phú ông, không trông chờ vào con chuột to, tính toán của Bờm là ăn ngay, ngang giá vào thời điểm và chào, hy vọng có cái gì đó nữa để được đàm phán tiếp.
    Thủ tướng nói rất đúng về "hữu nghị viển vông" tức là nói tới đổi ngang giá và chào, hy vọng có đàm phán với "bạn to" tiếp sau - Ghi riêng : Thủ tướng tâm sự rằng, Ông tự tra từ điển từ "viển vông" để phát biểu điều này. Thủ tướng cũng nói đúng "Đi nhiều, Tôi thấy các công trình từ thiện và nhân đạo phần lớn do các doanh nghiệp nhà nước làm". Sao Thủ tướng chưa nói hết ra rằng : Nếu khoán vốn (tiền và sử dụng tài nguyên) cho các doanh nghiệp nhà nước và yêu cầu các doanh nghiệp đó thực hưởng cùng một chính sách kinh doanh, thu thuế bình đẳng như các doanh nghiệp tư nhân, dùng thuế thu được đó, khoán xây dựng các công trình từ thiện và nhân đạo thì chi phí công trình sẽ nhỏ nhất và lợi ích lớn nhất. Bởi cứ cho là các công trình từ thiện, nhân đạo do các doanh nghiệp nhà nước đã làm mà Thủ tướng trông thấy là tuyệt đối trong sạch, không tham nhũng, lãng phí, chất lượng tốt, thì trên thực tế hiển hiện nó đã dềnh dang, chi phí quảng bá trong suốt quá trình thi công, khi khai trương, khánh thành rất lớn. Điều tuyệt đối trong sạch này là tuyệt khó hay tuyệt không có, vì đây là cơ hội để nâng cao chi phí của những người được thừa hành thực hiện, mấy khi được làm? giá thành đơn chiếc? thi công xa doanh nghiệp? nguyên vật liệu nhỏ lẻ? nhiều lắm cơ hội. Hãy xem, các sản phẩm chính là con đẻ của doanh nghiệp còn thường lạm dụng vào những điều tuyệt đối trong sạch, huống chi là con nuôi công trình từ thiện, làm để chứng tỏ người đứng đầu doanh nghiệp đã quan tâm và để báo cáo thành tích. Đấy là nói giá thành công trình, còn lợi ích công trình thì sao, người dân sử dụng công trình nói sao? Vì người chi tiền là doanh nghiệp nhà nước còn người hưởng lợi là dân, lợi ích kỳ vọng vào công trình cụ thể có trùng khít không? Trong đời sống hàng ngày, người dân chi tiền của mình, cho bản thân mình mà còn tự than : Biết thế không chi nữa, phí tiền. Huống chi doanh nghiệp nhà nước chi hộ nhỉ? Đằng này người chi cứ chi, người hưởng cứ hưởng, người chi cứ chi theo gợi ý của địa phương, không biết người thụ hưởng là ai?  "cần" hay "con" không biết nhỉ?
    Điều này thì đúng :
    Tiền của dân, dân chi cho quyền, lợi ích hợp pháp, chính đáng của dân (lại như chép).
    Tiền của nhà nước, nhà nước chi cho quyền, lợi ích hợp pháp, chính đáng của Nhà nước (như chép).
    Nhưng cùng chi cho và cùng là tiền để chi, mà vấn đề có khác nhau như thế này. Người dân chi tiền thì có thể phải chịu trách nhiệm trước thân nhân của mình, nếu có sự liên hệ với thân nhân về tài sản chi. Nhà nước chi tiền thì chắc chắn phải chịu trách nhiệm trước nhân dân mình, tài sản nào cũng của nhân dân, tiền nhà nước in, tiền thu ngân sách các loại, tiền nhà nước bán được công sản, vậy thôi. Trách nhiệm với đồng tiền rất khác nhau, với những đối tượng chi khác nhau là vậy, một đằng phải công khai, minh bạch với nhân dân, một đằng có thể chỉ với một, hoặc một vài người. Cùng là tiền.
    Người đăng: namtqsc vào lúc 10:17 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã

    Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

    KHẮC KHOẢI.

    Ông Cháu cùng nghe.

    Nghe Trọng Tấn hát mà tiếc, tiếc vì không được nghe tại Cung văn hóa hữu nghị Việt - Xô Hà nội vào tối 20/9. Mà tiếc, cái tiếc thoáng qua để rồi khắc khoải, khắc khoải tới vô tận người, khắc khoải về một dòng sông, khắc khoải về một tuổi thơ tôi, cái dòng sông quê ấy, cái tuổi thơ tôi ấy, dòng sông tuổi thơ, một dòng sông xanh chảy mãi tới vô cùng, tới vô cùng.
    Tôi sinh ra ở Thôn Thượng, Xã Đức Hòa, Huyện Đa Phúc, Tỉnh Vĩnh Phúc (nay là Sóc Sơn, Hà Nội), Xã ven con sông nhỏ, nhưng tuổi thơ tôi không biết nó, vì sinh ra ở Thôn Thượng, ở phía trên của xã xa sông lắm với bước chân tun tũn tuổi thơ. Nói thêm về quê, các cụ đặt tên thật khéo, thật ý nghĩa, những là ở trên đất cao, những là hòa hiếu, đức độ, những là nhiều phúc và vĩnh viễn phúc từ thôn tới tỉnh. Nay thì, vẫn trên đất cao, vẫn hòa hiếu đức độ, nhưng đã là núi của truyền thuyết và trong sông rồi nhỉ, mỗi thời mỗi khác nhỉ, khi thì bình dị mong ước, khi lại ngưỡng vọng tới anh hùng kiệt hiệt và vòi vọi tới trời. Khi còn nhỏ 6 tuổi đã theo Cha, Mẹ lên Gang thép Thái nguyên, nơi ở cũng xa sông Cầu nên không có ký ức về sông, con sông quê không có.
    Lớn đi bộ đội, có dịp đóng quân huấn luyện cạnh sông Thao, khi đó hiểu sông, có cảm xúc cùng sông. Cái miền sông ấy trong tôi, là chuối, là sắn, là ngô, Chúng tôi mua chuối cả buồng của dân và gửi lại nhà dân để ăn dần không dám mang về đơn vị, mua sắn theo cân tự nhổ lấy, cắt đầu đuôi sạch sẽ và dùng củi của dân, nấu tại bếp của dân, ăn xong chưa hết thì mang vào đơn vị, riêng ngô thì bẻ trộm, bẻ theo kiểu đi mười, mười năm bước chân thì bẻ một bắp, giấu diếm đem về đơn vị, tối ra rừng luộc giấu và ăn giấu, ăn diếm, bởi đơn giản lúc đó không ai bán ngô non, ngô tươi, ngô là thóc ... . Cái miền sông ấy trong tôi là dòng nước đỏ ngầu cuồn cuộn chảy và những người con gái dịu dàng nết na, da trắng mà tôi đã đề cập trong GIÁO THÂN.. Cái miền sông ấy hơn hết là những buổi tập trinh sát, hoặc mật tập vất vả cùng thời tiết, cái nước sông ấy tôi đã uống, chủ động vục mũ uống vội vàng trong buổi tập giữa nắng chang chang bất chợt mưa rào, nếu không vội xuống sông uống ngay một vài ngụm nước đỏ ấy thì có thể bị ốm rất nặng. Một dòng sông vẫn còn chút thơ ngây và khờ khạo của anh lính thời chống Mỹ, vẫn còn tuổi thơ trong tâm tính con người. Cái dòng sông kỷ niệm tuổi thanh niên này trong tôi cũng chảy mãi đến vô cùng.
    Tự hào Việt nam là hành động làm ra Game Plappy Bird, sau đó mới đến Nguyễn Hà Đông và đến người Việt nam nói chung, cái việc làm ra game ấy là tự hào Việt nam. Cái việc chứng minh được Bổ đề cơ bản langlands là tự hào, rồi đến Ngô Bảo Châu và sau đó là tự hào Việt nam. Làm ra, làm được, làm mới là tự hào. Làm mới mình là tự chảy trong không, thời gian của một đời, làm mới Việt nam là quá trình cùng tự chảy, tự tái sinh của nhiều triệu đời người Việt nam.
    Lại nói về Trọng Tấn đã hát "Khúc hát sông quê" trong "Trọng Tấn concert" tối 20/9 ấy, ca khúc đã đóng đinh vào Anh Thơ với chất giọng vang xa da diết, mềm mại dịu dàng quen thuộc đến người nghe. Trọng Tấn đã làm mới nó bởi lời tự sự sâu lắng và khắc khoải, khắc khoải trong tôi, trong Anh, trong người nghe, khắc khoải về nỗi nhớ khôn nguôi của người xa quê, kẻ lãng du đến một đời người. Làm mới mình, làm mới ca khúc, Trọng Tấn đã làm mới khán giả, đẩy khán giả bật lên, bật ra những xúc cảm mới từ ca khúc đã quá quen. Làm mới, hãy làm mới Việt nam ơi, làm đi mới thấy được những chừng nào, làm mới đến vô cùng, một cách TỰ TÁI SINH.. Khắc khoải làm mới, khắc khoải chảy đi, chảy mãi.

    Người đăng: namtqsc vào lúc 15:11 Không có nhận xét nào:
    Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
    Nhãn: Luận xã
    Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
    Đăng ký: Bài đăng (Atom)

    Facebook của Namtqsc

    • Nam Tqsc | Facebook

    AGIAGIA

    A...GIA tăng GIÁ trị
    Giới tính: nam.
    Sinh nhật: 17/10/1954
    Liên hệ: namtqsc@gmail.com

    HÀI BÓNG

    HÀI BÓNG

    BÀI VIẾT CỦA NAMTQSC

    • ►  2023 (1)
      • ►  tháng 12 2023 (1)
    • ►  2020 (7)
      • ►  tháng 10 2020 (1)
      • ►  tháng 8 2020 (3)
      • ►  tháng 7 2020 (1)
      • ►  tháng 5 2020 (2)
    • ►  2019 (14)
      • ►  tháng 12 2019 (1)
      • ►  tháng 11 2019 (4)
      • ►  tháng 10 2019 (5)
      • ►  tháng 9 2019 (3)
      • ►  tháng 8 2019 (1)
    • ►  2018 (51)
      • ►  tháng 8 2018 (1)
      • ►  tháng 7 2018 (8)
      • ►  tháng 6 2018 (12)
      • ►  tháng 5 2018 (3)
      • ►  tháng 4 2018 (11)
      • ►  tháng 3 2018 (6)
      • ►  tháng 2 2018 (5)
      • ►  tháng 1 2018 (5)
    • ►  2017 (114)
      • ►  tháng 12 2017 (10)
      • ►  tháng 11 2017 (8)
      • ►  tháng 10 2017 (15)
      • ►  tháng 9 2017 (8)
      • ►  tháng 8 2017 (17)
      • ►  tháng 7 2017 (5)
      • ►  tháng 6 2017 (7)
      • ►  tháng 5 2017 (14)
      • ►  tháng 4 2017 (8)
      • ►  tháng 3 2017 (9)
      • ►  tháng 2 2017 (8)
      • ►  tháng 1 2017 (5)
    • ►  2016 (111)
      • ►  tháng 12 2016 (6)
      • ►  tháng 11 2016 (8)
      • ►  tháng 10 2016 (9)
      • ►  tháng 9 2016 (5)
      • ►  tháng 8 2016 (10)
      • ►  tháng 7 2016 (12)
      • ►  tháng 6 2016 (10)
      • ►  tháng 5 2016 (4)
      • ►  tháng 4 2016 (8)
      • ►  tháng 3 2016 (14)
      • ►  tháng 2 2016 (7)
      • ►  tháng 1 2016 (18)
    • ►  2015 (109)
      • ►  tháng 12 2015 (11)
      • ►  tháng 11 2015 (12)
      • ►  tháng 10 2015 (9)
      • ►  tháng 9 2015 (12)
      • ►  tháng 8 2015 (8)
      • ►  tháng 7 2015 (17)
      • ►  tháng 6 2015 (6)
      • ►  tháng 5 2015 (12)
      • ►  tháng 4 2015 (6)
      • ►  tháng 3 2015 (6)
      • ►  tháng 2 2015 (4)
      • ►  tháng 1 2015 (6)
    • ▼  2014 (125)
      • ▼  tháng 12 2014 (4)
        • LỜI THOẠI.
        • TỪ NHIỆM.
        • BẤT AN.
        • MÌNH SAI NHIỀU HƠN.
      • ►  tháng 11 2014 (3)
        • 20 - 11 VÀ ...
        • THUÊ THÔI.
        • RƯNG RƯNG.
      • ►  tháng 10 2014 (6)
        • LÀM BÁO BẨN.
        • SỐNG KHỔ QUÁ.
        • HỌC THẾ NÀO.
        • CHIẾM CHỖ.
        • VIẾT THẬT.
        • CÙNG LÀ TIỀN.
      • ►  tháng 9 2014 (8)
        • KHẮC KHOẢI.
      • ►  tháng 8 2014 (13)
      • ►  tháng 7 2014 (16)
      • ►  tháng 6 2014 (15)
      • ►  tháng 5 2014 (10)
      • ►  tháng 4 2014 (10)
      • ►  tháng 3 2014 (14)
      • ►  tháng 2 2014 (17)
      • ►  tháng 1 2014 (9)
    • ►  2013 (112)
      • ►  tháng 12 2013 (10)
      • ►  tháng 11 2013 (13)
      • ►  tháng 10 2013 (9)
      • ►  tháng 9 2013 (8)
      • ►  tháng 8 2013 (11)
      • ►  tháng 7 2013 (13)
      • ►  tháng 6 2013 (7)
      • ►  tháng 5 2013 (11)
      • ►  tháng 4 2013 (13)
      • ►  tháng 3 2013 (9)
      • ►  tháng 2 2013 (3)
      • ►  tháng 1 2013 (5)
    • ►  2012 (68)
      • ►  tháng 12 2012 (3)
      • ►  tháng 11 2012 (5)
      • ►  tháng 10 2012 (5)
      • ►  tháng 9 2012 (5)
      • ►  tháng 8 2012 (6)
      • ►  tháng 7 2012 (6)
      • ►  tháng 6 2012 (6)
      • ►  tháng 5 2012 (8)
      • ►  tháng 4 2012 (5)
      • ►  tháng 3 2012 (11)
      • ►  tháng 2 2012 (7)
      • ►  tháng 1 2012 (1)
    • ►  2011 (33)
      • ►  tháng 11 2011 (5)
      • ►  tháng 9 2011 (3)
      • ►  tháng 8 2011 (3)
      • ►  tháng 7 2011 (4)
      • ►  tháng 6 2011 (3)
      • ►  tháng 5 2011 (5)
      • ►  tháng 4 2011 (6)
      • ►  tháng 3 2011 (3)
      • ►  tháng 2 2011 (1)
    • ►  2010 (15)
      • ►  tháng 12 2010 (4)
      • ►  tháng 11 2010 (1)
      • ►  tháng 10 2010 (2)
      • ►  tháng 9 2010 (2)
      • ►  tháng 8 2010 (1)
      • ►  tháng 7 2010 (2)
      • ►  tháng 3 2010 (1)
      • ►  tháng 2 2010 (1)
      • ►  tháng 1 2010 (1)

    Nhãn

    • Ban bè. (51)
    • Cá chết. (5)
    • Formosa. (13)
    • Gang thép. (23)
    • Học (34)
    • Luận Đời. (78)
    • Luận xã (597)
    • Minds. (1)
    • Thăng. (13)
    • thơ (1)
    • Xã hội (20)

    Blog Namtqsc theo dõi

    • dainamax tribune
      Tài Trợ Phát Triển và Lạm Dụng Dân Nghèo
    • giangle
      US Election 2016
    • Giao Blog
      Vẫn là Trương Vĩnh Ký : phiên bản Truyện Kiều bằng chữ quốc ngữ đầu tiên (1875)
    • Hiệu Minh Blog
      Duracore – mua o dau – giá bao nhiều – có tốt không – nó là gì
    • LỚP CHÚNG MÌNH
      BIẾT BẠN CÓ XEM.
    • NVP
      Từ một cách làm từ điển mới…
    • Phạm Nguyên Trường: Một cửa sổ nhìn ra thế giới
      365 CHIÊM NGHIỆM VỀ PHÓ THÁC, CHỮA LÀNH VÀ Ý THỨC của David Hawkins (Tháng 6)
    • Phuocbeo's Blog
      Vì sao nhiều doanh nhân tên Vũ đi tu?
    • Sổ tay Thích Học Toán
      Huyền không sơn thượng
    • Thị Trường & Tự Do
    • trandangtuan | Men lá rượu ngô trong
    • Ông Giáo Làng
      CÁM ƠN NƯỚC NGA

    Tôi là ...

    namtqsc
    Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

    Đang online

    Chủ đề Hình mờ. Được tạo bởi Blogger.